(*) Đạo nhân (Cũng gọi Đạo giả, Đạo sĩ): Người tu hành Phật đạo. Trong Thiền tông, danh từ này chỉ riêng cho người đồng hành (người có chí xuất gia vào ở chùa nhưng chưa được độ).
Giả đạo nhân bắt chéo hai chân ngồi trên ghế thái sư, còn thường xuyên rung hai cái. Khúc Yêu Yêu toét miệng cười ngây ngô, tính trời tính đất cũng không tính được sư thúc của Bắc Ngọc chính là lão đạo sĩ ngày đó .
“Là hiểu lầm thật đấy, tôi thấy sạp của ông không có ai, chỉ có một bộ đồ nên mượn mặc thử thôi. Những thứ khác tôi hoàn toàn không đụng đến.” Khúc Yêu Yêu giải thích.
Động tác rung chân của Giả đạo nhân khựng lại, giọng nói chợt cao hơn: “Ai thoắt cái đã ăn hết hạt dưa của ta?”
Khúc Yêu Yêu hết nói nổi, có chút chuyện này mà ông ta còn ghi thù: “Tôi bù lại cho ông một túi được chưa?”
Lê Thiệu suy tư nhìn cô, nói: “Thì ra cô là đạo sĩ giả mạo, rốt cuộc cô cố ý tiếp cận tôi vì mục đích gì?”
Khúc Yêu Yêu hơi chột dạ giải thích: “Tôi chỉ cảm thấy mặc quần áo đạo sĩ càng có sức thuyết phục hơn thôi. Vốn dĩ anh cũng không tin tôi, nếu tôi không hóa trang một chút thì anh càng không tin tôi. Nhưng mà Lê tiên sinh, tôi thật sự tính được số mệnh của anh có tai họa, tôi làm vậy đều vì bảo vệ anh thôi.”
Giả đạo nhân bưng bình giữ ấm uống một ngụm, hắng giọng, nói: “Haiz, lời này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hom-nay-ngai-gap-hoa-day/3586518/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.