Trong hẻm nhỏ chật hẹp, ánh đèn mờ tối. Tóc Hồng thấy Bắc Ngọc cầm kiếm gỗ đào đọc một đống bùa chú hoa hòe lòe loẹt như thể thấy được cứu tinh: “Đại sư, cứu mạng với!”
Bắc Ngọc ghét bỏ né tránh tay hắn ta: “Cô Khúc, đã xảy ra chuyện gì ở nơi này vậy?”
Khúc Yêu Yêu hỏi lại anh ta: “Sao anh lại ở đây?”
“À, là thế này, tôi vừa ra khỏi nhà cố chủ thì gặp phải một cô gái mặc quần áo tả tơi. Cô gái đó nói là trong đó có người cần giúp đỡ nên tôi liền đến đây nhìn xem, không ngờ lại gặp cô.”
Thì ra cô gái kia đi tìm người giúp đỡ, cũng trùng hợp thật, vậy mà tìm được Bắc Ngọc.
“Chuyện này anh không cần phải xen vào, mấy tên lưu manh này bắt nạt một cái cô gái nhỏ nên bị tôi xử lý.”
Bắc Ngọc đã hiểu sơ lược đầu đuôi câu chuyện, tuy anh ta đồng ý với lời Khúc Yêu Yêu nói muốn dạy dỗ họ một trận, nhưng lại bất đồng ý kiến với cách xử lý của cô: “Cô Khúc, người đã phạm sai lầm quả thực cần nhận sự trừng phạt, nhưng cô việc tùy ý triệu hồi quỷ làm việc giúp cô cũng trái với ý trời rồi.”
Khúc Yêu Yêu nghe anh ta nói mà thấy bực: “Anh, cái người này đúng là lão già cổ hủ mà. Nữ quỷ tôi triệu hồi đã bị tên này hại chết, đây chẳng phải là thiên đạo luân hồi hay sao?”
Bắc Ngọc nghĩ thầm: Nói như vậy hình như cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hom-nay-ngai-gap-hoa-day/3586515/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.