Cảnh sát cho Khúc Yêu Yêu về nhà nghỉ ngơi trước, lúc sau sẽ tiếp tục mời cô đến cục để điều tra.
Khúc Yêu Yêu không ngừng nói: “Cảm ơn anh và chị cảnh sát chính nghĩa.” Khiến cho cảnh sát trong cục đều cảm thấy cô gái này vừa đáng thương vừa đáng yêu.
Từ lúc Lê Thiệu đến Cục Cảnh Sát đã không nói lời nào, vẻ mặt còn căng chặt và khó coi hơn.
Lên xe rồi, anh mắng Khúc Yêu Yêu một trận xối xả: “Cô rất có năng lực phải không, đùa giỡn với mạng sống của mình hả? Tay của cô lành chưa mà đánh nhau với người ta, đến lúc đó mà bị thương nữa thì đừng mong tôi sẽ chăm sóc cô.”
Khúc Yêu Yêu bị anh mắng đến nỗi không dám thở mạnh: “Thực xin lỗi Lê tiên sinh, tôi không ngờ tên đó có năng lực mạnh như vậy.”
“Hừ, làm gì có ai có năng lực mạnh như Khúc tiểu thư cô chứ?”
“Năng lực của Lê tiên sinh mạnh hơn tôi nhiều, may là hôm nay có anh. Lê tiên sinh là người có năng lực nhất, thông minh nhất, tốt nhất mà tôi từng gặp!”
Lê Thiệu không nhận rắm cầu vồng* của cô. Anh liếc nhìn Cố Hề đang suy yếu ở ghế sau một cái rồi lạnh lùng nói: “Tôi để cô ở trong nhà không phải cho cô đi gây rắc rối. Bản thân muốn chết cũng đừng liên lụy người khác.”
(*) Rắm cầu vồng: dùng để chỉ fans hay tâng bốc, khoa trương về idol của mình, nhìn cái gì cũng là ưu điểm, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hom-nay-ngai-gap-hoa-day/3586505/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.