Edit + Beta: motquadaocute
Ông bà của Chương Tư Niên khi còn trẻ làm giáo viên ở đại học T, hiện tại đang sống ở tiểu khu mà trường học cũ đóng góp xây dựng. Các trường đại học nổi danh thành phố S đều gần nhau, đại học C và đại học F chỉ cách nhau một con đường cái. Đại học C và đại học F chỉ cách nhau hai trạm tàu điện ngầm, Vân Thư thuê phòng ngay ở gần trường luôn. Ước tính thời gian đi bộ hay đi tàu điện ngầm sẽ mất khoảng 20 phút, còn lái xe mà tắc đường thì có khi còn lâu hơn chút.
Chương Tư Niên dừng xe ở dưới cổng tiểu khu, tắt máy rồi cởi dây an toàn.
“Cô cứ tự nhiên là ổn thôi.” Chương Tư Niên cầm tay Vân Thư, mở miệng nói.
Vân Thư gật gật đầu, nhưng vẫn còn có chút chột dạ.
Khuôn mặt Chương Tư Niên đột nhiên sát lại gần, Vân Thư vô thức lùi lại, nhưng lại bị ghế và dây an toàn làm cho không nhúc nhích được.
Khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại một chút, tầm nhìn của Vân Thư cơ hồ bị đôi mắt hẹp, dài mà thâm thúy, sống mũi cao, đôi môi mỏng và hẹp của Chương Tư Niên, quanh hơi thở có thể mơ hồ ngửi được mùi hương thanh mát của anh.
“Ông bà tôi đều đang đứng ở cửa.” Chương Tư Niên thấp giọng nói tới, “Họ có thể thấy được tình hình trong xe.”
Vân Thư thả lỏng cơ thể, tuy nhiên trong lòng lại căng thẳng —- màn diễn chính thức bắt đầu.
Chương Tư Niên ân cần mở cửa cho cô, cánh tay khẽ lắc lắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-hoan-hao-va-co-nang-tam-duoc/1130020/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.