Tưởng Đồng về phòng đổi váy ngủ, khi quay lại phòng bếp thì thấy anh chỉ mặc áo sơ mi và quần lót, đang thái thịt.
Giờ cô mới biết Phó Ngọc Trình còn biết nấu cơm nên hơi ngạc nhiên.Cô đứng ở cửa phòng bếp nhìn anh như anh làm khi nãy.
Anh đang thái đồ ăn, quay đầu nhìn thấy Tưởng Đồng thì có chút bất đắc dĩ: “Sao em lại cầm quần của anh đi luôn vậy.”
Tưởng Đồng “A” một tiếng, khi nãy lúc ra khỏi phòng bếp, cô cầm hết quần áo vứt trên mặt đất bỏ vào giỏ đồ bẩn trong phòng tắm, không để ý xem có quần của anh không nữa. Bây giờ nghĩ kĩ mới thấy, hèn gì lúc nãy cô ném quần áo thì nghe tiếng vang, hóa ra là thắt lưng của anh.
“Em không để ý…” Tưởng Đồng hơi ngượng, anh chỉ mặc áo sơ mi, tuy vạt áo dài che được quần lót của anh nhưng khi cử động vẫn bị lộ ra.
“Em giúp anh lấy quần ngủ để mặc nhé?” Cô hỏi.
Phó Ngọc Trình lắc đầu: “Thôi kệ, cứ để như này cũng được.” Rồi giơ tay vẫy cô: “Em đến đây xắn tay áo cao lên cho anh đi, tay anh dính dầu.”
Tưởng Đồng đáp một tiếng rồi đến gần giúp anh xắn tay áo sơ mi, giọng nói nhẹ nhàng: “Em không ngờ anh biết nấu cơm đấy.”
Phó Ngọc Trình cười: “Hồi ở nước ngoài ăn không quen nên mới học.” Thấy cô im lặng, anh lại cười nói: “Tay nghề chắc chẳng bằng em.”
Tưởng Đồng khẽ cười, đi xem nồi cơm nấu thế nào rồi. Cô mở nồi cơm điện, hơi nóng bỗng chốc tỏa ra, “Ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-dung-tay/467970/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.