Chín giờ ba mươi bảy phút tối.
Lần thứ ba, Tưởng Đồng khéo léo từ chối lời mời song ca của nam sinh xa lạ. Cô đứng dậy, đây cũng lần thứ ba trong tối cô đi WC.
Lúc đứng ở bồn rửa tay, Tưởng Đồng vừa rửa tay, vừa tính đi về. Đã khuya lắm rồi, muộn nữa sợ tàu điện ngầm sẽ ngừng chạy.
Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, cô lấy áo lông của mình. Mặc xong, nghĩ ngợi một chút, cuối cùng Tưởng Đồng vẫn đến chào lớp trưởng Diêu một câu.
Đèn lớn đã tắt từ mấy tiếng trước, chỉ còn lại mấy ngọn đèn nhỏ mờ mờ. Tưởng Đồng nhìn xung quanh, nhưng không thấy lớp trưởng Diêu đâu. Cô thở dài, định nhắn tin cho cậu ta.
Lấy di động ra, đúng lúc màn hình sáng lên, Tưởng Đồng nhìn thấy một tin nhắn và một cuộc gọi nhỡ. Cả hai đều từ số của Phó Ngọc Trình, một cái từ hai phút trước, một cái vừa xong.
“Đi đâu vậy?”
Tưởng Đồng mở khóa, định gọi lại cho anh, nhưng vừa mở danh bạ thì Phó Ngọc Trình đã gọi đến.
Cô bắt máy theo thói quen, đặt bên tai, sau khi “a lô”, mới nhận ra nơi này khá ồn, cô bèn cầm túi xách của mình vội vã xuống lầu.
“Em ở chỗ nào đấy, sao ầm ĩ thế?”
Tưởng Đồng mới xuống lầu một thì đã nghe câu hỏi với giọng điệu bất đắc dĩ vang lên trong điện thoại. Cô dừng lại ở lầu một, nhìn xung quanh rồi thành thật nói địa chỉ.
“Anh đang ở đâu đấy?” Không phải là đang chờ mình chứ.
Đầu dây bên kia không đáp mà hỏi lại, “Có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-dung-tay/467950/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.