Bây giờ cô vui, Vạn Dương tự nhiên cũng vui. Hứa Trinh Trinh tới công ty, trên người mặc váy hồng nhạt làm nổi bật làn da trắng nõn nà như tuyết, tóc dài phất phới tung bay, miệng cười chúm chím, khó trách năm đó ở trong trường được phong là hoa khôi trường học. "Trinh Trinh, gần nhất bà dùng mỹ phẩm dưỡng da gì vậy? Cảm giác da đẹp hơn hẳn a!" Ánh mắt nữ nhân nhạy bén hơn nam nhân rất nhiều, thậm chí còn nhìn ra đối phương đổi màu phấn hồng nào, đổi hiệu son nào. Ngô Miểu là đồng nghiệp với Hứa Trinh Trinh lâu như vậy, tự nhiên cũng biết Hứa Trinh Trinh là đại mỹ nhân, thế nhưng gần nhất lại ngày càng đẹp hơn, hôm nay tựa hồ không trang điểm, chỉ bôi chút son mà thôi, thế nhưng da dẻ nõn nà mượt mà như da trẻ con vậy, thật sự làm người ta hâm mộ muốn chết. Cô nhớ rõ trước kia mặc dù da Hứa Trinh Trinh rất tốt nhưng vẫn có chút khuyết điểm, tỷ như vài nốt mụn, vài đốm tàn nhang. Thế nhưng hiện giờ hoàn toàn không thấy đâu nữa. Không chỉ Ngô Miểu, nhóm nữ nhân trong phòng làm việc đều vây quanh Hứa Trinh Trinh: "Trinh Trinh, Trinh Trinh, có phải bạn trai bà mang mỹ phẩm ngoại gì về cho bà đúng không? Bạn trai đối xử với bà tốt thật a! Hâm mộ chết mất!" Hứa Trinh Trinh mỉm cười ôn nhu: "Đúng vậy, ảnh mang về cho mình không ít mỹ phẩm ngoại, mình còn tìm hiểu thêm phương pháp dưỡng da trên mạng, mới đầu không thấy hữu dụng lắm, ai dè lâu ngày lại tốt." "Trinh Trinh, mau dạy tụi tôi đi! Tàn nhang trên mặt tôi dùng cái gì cũng không có tác dụng, phiền chết được. Mỗi ngày không biết phải dùng biết bao nhiêu kem che khuyết điểm nữa, nhưng bôi nhiều quá thì nhìn dày cộm, nhìn gần cứ như mặt quỷ ấy." Một nữ đồng nghiệp than vãn: "Thích da bà quá a, tụi mình đổi được thì hay biết mấy." Có người trêu ghẹo: "Nếu mà đổi được thì tôi cũng muốn đổi!" "Đúng rồi, Trinh Trinh, tôi cảm thấy mũi bà hình như đẹp hơn hẳn a! Trước kia đâu có thẳng như vậy. Nếu không phải ngày nào bà cũng đi làm thì tôi thật sự nghi ngờ bà xin nghỉ đi phẫu thuật thẩm mỹ a." Hứa Trinh Trinh sờ mũi, hiện giờ mũi quả thực đẹp hơn trước kia, sóng mũi thẳng tắp, gương mặt nhìn cũng khác biệt. Gò má cũng dễ nhìn hơn, chụp hình cũng làm người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui. Hứa Trinh Trinh mím môi, khẽ mỉm cười: "Bạn trai từ nước ngoài mang về một chai mỹ phẩm, cũng không biết là cái gì, nghe nói bôi lên mũi sẽ làm mũi thẳng tắp, mình dùng thử một chút thôi, không ngờ hiệu quả lại tốt như vậy." "Thật hay giả a?" Mấy cô gái lập tức kích động, trên X bảo có thiết bị nặn mũi, nói là có thể nặn mũi hành tây thành mũi dọc dừa, kết quả mũi bị nặn vừa đỏ vừa đau, hoàn toàn không có chút tác dụng nào cả. "Mau mau mau, mau giới thiệu cho tụi tôi biết đi, thứ gì mà thần kỳ như vậy?" Hứa Trinh Trinh có chút áy náy: "Mình cũng không biết, bạn trai mau cho mình. Ảnh nói là bản hạn chế gì đó, đối phương nể tình ảnh là trợ lý Tiêu tổng mới cho ảnh mua một chai mang về cho mình." Nhóm cô gái cực kỳ thất vọng: "Nghe có vẻ quý lắm! Nói không chừng là mỹ phẩm đặc biệt dành cho hoàng thất! Aiz, Trinh Trinh, mạng bà tốt thật a!" "Đúng vậy, đúng vậy, có bạn trai cưng chìu bà như vậy a." Hứa Trinh Trinh cười chúm chím nhìn bọn họ, cuối cùng nhìn tới một nữ nhân thoại nhìn cao ngạo, có vẻ xem thường những gì cô nói, thế nhưng ánh mắt tràn đầy ghen tỵ đã bại lộ nội tâm thật sự của mình. "Tốt lắm, thời gian đã hết rồi, mau làm việc đi, chờ lát nữa có thời gian mình sẽ nói phương pháp dưỡng da cho." "A, Trinh Trinh, bà đáng yêu quá a!" Ngô Miểu kích động hệt như một con thỏ con, ngồi trên ghế mà cứ như sắp nhảy nhỏm lên tới nơi, cô nói: "Trinh Trinh, bà có thấy sắc mặt của con quỷ kia không? Cứ như ăn phân ấy! Bà phải lấy le trước mặt nó nhiều một chút a, để nó biết bạn trai bà yêu bà cỡ nào, đừng có không biết xấu hổ sáp sáp tới nữa." Hứa Trinh Trinh rũ mi mắt, ngay sau đó cười nói: "Bọn họ sẽ không có cơ hội đó đâu." Ngô Miểu nói: "Bà nghĩ vậy thì tốt rồi. Bình thường cũng vì bà hiền quá nên bọn nó mới đè đầu cưỡi cổ bà ấy! Bất quá thật sự bây giờ bà đẹp hơn trước kia rất nhiều a, gương mặt hoàn mỹ không sứt mẻ, thật sự làm tôi hâm mộ muốn chết." Trước kia vốn đã là tiêu điểm trong đám đông, bây giờ lại càng đúng hơn. Hứa Trinh Trinh cười nói: "Nào có khoa trương như vậy a!" Ngô Miểu lầm bầm: "Khoa trương đâu, aiz, nếu tôi cũng đẹp như bà thì tốt rồi! Nếu không phải không đủ tiền lại sợ đau, tôi nhất định đã đi phẫu thuật thẩm mỹ rồi." Nữ nhân có thể vì đẹp mà làm hết thảy. Hứa Trinh Trinh không đồng ý: "Bà đừng nghĩ linh tinh, mặc dù bây giờ phong trào giải phẫu thẩm mỹ thịnh hành nhưng bà nghĩ tới những người đi giải phẫu rồi đi, bây giờ có người nào không hư mặt nát mày đâu chứ? Đừng có nói chỉ tiêm filler một chút là không sao, rất có sao ấy. Bà chích quen rồi sẽ ghiền ấy." Tiêm filler có thời hạn, qua một thời gian thấy mặt mình không vừa mắt thì sẽ tiếp tục tiêm tiếp. Tiêm lâu dài thì mặt sẽ bắt đầu cứng nhắc, sẹo lồi lên, nếu làm phẫu thuật thì lại càng thảm hơn. Đừng thấy diện mạo nhóm minh tinh rực rỡ ráng lán, chỉ cần vài năm sau thôi gương mặt họ sẽ bắt đầu cứng nhắc, so với nhóm bạn cùng lứa trông già hơn hẳn, thật sự không thể nào nhìn nổi. Làm trong giới giải trí thì không có cách lựa chọn, thế nhưng người bình thường có thể chọn lựa không chỉnh sửa. Đây cũng là nguyên nhân mặc dù Hứa Trinh Trinh thích đẹp nhưng không muốn giải phẫu thẩm mỹ. Trang điểm có thể che đi khuyết điểm, cô tuyệt đối sẽ không giải phẫu thẩm mỹ, giải phẫu thẩm mỹ sẽ hủy cả một đời. Gương mặt một nữ nhân sẽ bị phá hủy hoàn toàn. Giải phẫu thẩm mỹ là một chuyện đáng sợ, có rất nhiều minh tinh ngôi sao phẫu thuật nhưng thật ra cứ như bản phục chế vậy. Mọi người chỉ thấy dáng vẻ bọn họ xinh đẹp nhưng không biết dưới đáy giới phẫu thuật thẩm mỹ có biết bao nhiêu ca thảm họa. Dĩ nhiên mặt là của mình, tiền là của mình, mình thật sự muốn đi thì không ai ngăn cản được, mà hậu quả cũng chính mình gánh vác. Ngô Miểu bĩu môi: "Tôi biết, mấy hôm trước mới xem gameshow, có bà minh tinh kia không quản là khóc hay cười, khóe miệng vẫn luôn nhếch lên, MC nói gì bả cũng không có tẹo biểu cảm gì cả. Tôi coi mà cười đau cả bụng. Bà biết không? Khi đó bà kia nói một câu làm tôi đặc biệt thấm thía, bả nói bả nhếch miệng muốn khóc nhưng chỉ có thể cười mà thôi." "Như vậy thảm biết bao nhiêu a! Tôi thật không rõ rốt cuộc bả phẫu thuật để làm gì." Ngô Miểu hất cắm: "Bà nhìn con quỷ kia kìa, cắt mắt hai mí dày cộm như vậy mà còn nói là đẹp, cũng không biết nó nghĩ cái quái gì nữa. Còn không bằng bà dán miếng lót mí." Hứa Trinh Trinh mỉm cười nhìn người Ngô Miểu chỉ: "Đại khái là vì cảm thấy mắt hai mí kiểu châu Âu dễ nhìn đi!" Ngô Miểu độc miệng sỉ vả: "Con gái ngoại quốc mắt xanh lơ sâu thăm thẳm nhìn mới đẹp, kiểu hai mí ấy không hợp với tụi mình a! Cũng không chịu xem tướng mạo mình một chút. Tôi nghe nói nó lại xin nghỉ phép nữa rồi, trước đó nó có bảo mặt nó không đẹp, tôi đoán nó xin nghỉ đi phẫu thuật thành mặt rắn đấy, bà tin không?" Thẩm mỹ trong nước không biết từ khi nào bắt đầu chạy theo mốt mặt rắn. Hứa Trinh Trinh nhíu mày nói: "Giải phẫu cần phải tịnh dưỡng mấy tháng, công ty chịu à?" Ngô Miểu nhích tới gần nhỏ giọng nói: "Cái lão mập chết bằm kia đồng ý rồi, hai người có một chân đó bà không biết à? Nên tôi mới ghét nó a, đã gian díu với lão mập kia mà còn muốn rù quến bạn trai bà, đúng là đĩ thỏa mà." Hứa Trinh Trinh cầm bảng kê khai nói: "Mỗi người đều có chí hướng riêng, cô ta thích cuộc sống như vậy thì ai cản được chứ. Chỉ hi vọng không thành thảm họa thôi." Cấp trên của bọn họ là người đã có vợ có con. Ngô Miểu than thở: "Mấy cái thứ như nó chỉ giỏi làm đồi phong bại tục xã hội. Thôi, không nói tới nó nữa, nói ra liền thấy bực." Lúc xế chiều, Hứa Trinh Trinh nhận được tin nhắn của Vạn Dương, nói buổi tối phải tăng ca, muốn ăn bữa cơm tình yêu mà cô nấu. Hứa Trinh Trinh cười nói sẽ làm cơm mang tới cho anh. Hứa Trinh Trinh rất hiếm khi đưa cơm cho Vạn Dương, cô sợ mình quấy rầy anh, vì thế chỉ khi nào Vạn Dương không muốn ăn thức ăn ngoài, anh sẽ chủ động nói Hứa Trinh Trinh mang cơm tới cho mình. Tiêu thị... Tống Triết xách hộp cơm tới tìm Tiêu Thiên, bởi vì mấy hôm trước đi cùng cậu mà công việc tồn đọng, mấy hôm nay phải tăng ca làm bù lại, dáng vẻ như sắp đóng đô ở công ty tới nơi. Tống Triết đau lòng nên mỗi ngày đều làm cơm tối mang tới ăn chung với anh. Vạn Dương cũng vì thế mà bị tổn thương, anh cũng có bạn gái mà còn không làm người ta hâm mộ bằng hai vị lão đại này, điều này có thể nhịn sao? Tuyệt đối không thể! Vì thế anh cũng gọi điện nói bạn gái mang cơm tới. Vì thế vừa vặn Hứa Trinh Trinh gặp Tống Triết ở ngay cửa. Trên người nữ nhân mang theo một mùi hương kỳ diệu, không giống bôi bên ngoài mà tỏa ra từ trong da thịt, có cảm giác mị hoặc như hoa anh túc, cực kỳ dị thường. Hứa Trinh Trinh thấy Tống Triết xách hộp thức ăn, cho là cậu cũng giống mình, đang mang thức ăn cho bạn gái làm việc ở Tiêu thị, mà người bạn gái kia khẳng định là đồng nghiệp với Vạn Dương, nghĩ tới đây Hứa Trinh Trinh liền khẽ mỉm cười chào hỏi với Tống Triết. Tống Triết cũng cười, vốn cậu có thể đi thang máy riêng của tổng tài, thế nhưng cô gái Hứa Trinh Trinh này làm cậu có cảm giác khá hiếu kỳ nên một trước một sau theo đối phương vào thang máy nhân viên. Hứa Trinh Trinh nhấn tầng thang máy, thấy Tống Triết không chọn tầng liền nghĩ là đi cùng tầng với mình. Tầng này ngoại trừ Vạn Dương làm trợ lý thì còn rất nhiều thư kí. Hứa Trinh Trinh thầm đoán, chàng trai này có lẽ là bạn trai của một trong số mấy cô thư kí. Tống Triết đứng sau lưng Hứa Trinh Trinh, trong thang máy chỉ có hai người, cậu cũng không tiện nhìn chằm chằm đối phương, sợ cô nghĩ mình là người xấu. Bất quá vừa nãy liếc mắt một cái, Tống Triết phát hiện gương mặt Hứa Trinh Trinh rất kỳ quái, giống như gương mặt không phải của cô vậy. Cửa thang máy mở ra, Hứa Trinh Trinh bước ra ngoài trước, Tống Triết cũng lập tức đi theo. Vạn Dương sớm đã nhận được tin của Hứa Trinh Trinh nên ra cửa chờ, thấy Hứa Trinh Trinh cùng Tống Triết cùng ra khỏi thang máy thì có chút kinh ngạc, anh liền tiến tới chào hỏi: "Tống Triết, cậu tới rồi sao?" Tống Triết cười: "Ừm, tối nay mọi người lại vất vả rồi!" "Boss cực hơn tụi tôi nhiều a!" Vạn Dương cười, sau đó kéo Hứa Trinh Trinh giới thiệu: "Đây là bạn gái của tôi, gọi là Hứa Trinh Trinh, không biết cậu còn nhớ hay không, rất lâu trước đây cậu từng nói sao hồng loan của tôi loạn động, không ngờ ngay hôm đó liền gặp lại mối tình đầu, bây giờ chúng tôi đã ở chung một chỗ." Cũng vì chuyện này, Vạn Dương đã thật sự xem Tống Triết là đại sư. "Trinh Trinh, đây là bạn của boss anh, gọi là Tống Triết, là một vị đại sư lợi hại." Hứa Trinh Trinh mới đầu không biết chuyện này, đến bây giờ Vạn Dương nói ra thì có chút hốt hoảng, có chuyện thần kỳ như vậy sao? Mượn cớ chào hỏi, Tống Triết mỉm cười nhìn Hứa Trinh Trinh vài lần, nhất là phần mi tâm, sau đó nói: "Vậy tôi vào trước, hai người đi ăn cơm đi!" "Được rồi!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]