Dì Vương cúp điện thoại cầm giỏ định xuống lầu tìm hàng xóm chơi mạt chược, cuộc sống của người già sau khi về hưu chính là nhàm chán như vậy.
Trước khi đi, bà nghĩ tới lời con trai nói nên đi qua gõ cửa nhà Tống Triết.
Tống Triết mở cửa, bên chân là Nhị Hoàng cùng Tam Hoàng đã lớn hơn không ít, dáng vẻ kháu khỉnh mũm mĩm đặc biệt làm người ta muốn sờ một cái ôm một cái.
"Dì Vương, vào nhà ngồi đi ạ! A Hoàng cũng ở bên này." Tống Triết chào hỏi.
"Không, không cần, dì tới xem chút thôi. Vừa nãy dì nhận được điện thoại của A Kiệt, tự dưng nó lo cho A Hoàng nên dì qua xem một chút cho nó đỡ lo."
Ánh mắt Tống Triết lóe sáng, cười nói: "A Kiệt thật sự rất thích A Hoàng mới lo như vậy, dì Vương cứ an tâm, con sẽ chăm sóc tốt A Hoàng."
"A, dì biết, dì biết mà." Khoảng thời gian này tiếp xúc, Tống Triết là người thế nào dì Vương đã nhìn rõ ràng. Nếu không phải bà không có con gái, bằng không bà sớm đã chiêu Tống Triết làm con rể rồi.
"Vậy dì đi công chuyện đây, A Hoàng nhờ con vậy."
Sau khi dì Vương đi rồi, Tống Triết đóng cửa lại, Nhị Hoàng cắn ống quấn cậu, Tam Hoàng cắn đuôi Nhị Hoàng, một người hai chó giống như dây chuyền vậy, Tống Triết thực dở khóc dở cười.
Cậu khom người ôm Nhị Hoàng, Tam Hoàng cảm giác mất mác liền há miệng chạy vòng vòng quanh người Tống Triết.
Trong phòng khách, A Hoàng đang nằm úp sấp trên sàn hóng mát, tính tình A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-doan-menh-sao/1465874/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.