Sau khi Viên Phương Phương rời đi, phòng xác lập tức khôi phục bình thường, tâm tình cha mẹ Vương Phương Phương một lần nữa vỡ vụn, khóc thảm thiết. Trần đại gia nhìn con trai mình nằm dưới đất, lo sợ con gặp chuyện, Tống Triết thấy vậy liền nói: "Cậu ta không sao, chốc nữa tôi vẽ cho cụ một lá bùa bình an, xua đi vận xui là tốt rồi." 
Trần đại gia an tâm, gọi điện gọi người tới đưa Trần Hữu Phúc vào bệnh viện. 
Từ miệng Viên Phương Phương, Viên phụ biết Tống Triết đã giúp con gái, còn tìm ra hung thủ giết người, ông rất cảm kích vừa đỡ vợ mình vừa nhìn Tống Triết nói: "Cám ơn đại sư, nếu không nhờ đại sư giúp đỡ thì Phương Phương nhà chúng tôi đã không còn cơ hội đầu thai." 
Tống Triết vội vàng nói: "Không cần khách khí, giúp người là niềm vui chính là mỹ đức của người dân Hoa quốc." Cậu liếc nhìn Viên mẫu, từ trong túi xách lấy ra mực đỏ cùng lá bùa. 
Dựa theo phương pháp trong kí ức nguyên thân, Tống Triết bắt đầu vẽ bùa, lần đầu tiên vẽ nên không quen tay, cũng may hình dáng bùa chú vốn kỳ quái nên cho dù vẽ xấu cũng không có ai phát hiện. Chẳng qua hơi mất mỹ cảm, Tống Triết bất đắc dĩ giả vờ thất bại. 
Tống Triết liên tục vẽ vài tấm, cảm thấy càng lúc càng thuận tay, sau đó đưa một lá bùa mà mình cảm thấy có thể an thai cho Viên mẫu: "Dì Viên, người cũng đã mất rồi, dì đừng trầm mê trong thống khổ. Còn người đang chờ dì chăm sóc. Dì cầm lấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-doan-menh-sao/1465761/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.