Edit: Dờ
Sáng sớm hôm sau Lý Niệm và Trịnh Mỹ Dung mới tới Thê Hà, hai người đều đeo khẩu trang kính râm. Thế An nhìn thấy thì không khỏi bật cười: "Có ích gì đâu, bây giờ trừ hai người ra thì ai mà đến nhà tôi."
Lý Niệm tháo kính xuống, "May mà chỗ anh là khu biệt thự cao cấp, phóng viên đều bị chặn hết bên ngoài, không thì tôi với Trịnh tổng phải trèo tường mà vào."
Paul dẫn bọn họ vào thư phòng, trong đó kéo rèm kín mít, đèn cây còn đang bật.
Trịnh Mỹ Dung khó hiểu: "Sao trời sáng rồi mà còn kéo rèm."
Thế An chưa phản ứng, Bạch Dương ở bên cạnh đã đỏ mặt --- Lúc trước cậu với Kim Thế An cứ năm hôm ba bữa lại không kìm lòng nổi ở trong thư phòng, Paul rất tinh ý, chỉ cần Bạch Dương tới là kéo rèm vào cho bọn họ tiện làm gì thì làm.
Lâu ngày trở thành lệ thường ở nhà.
Thế An nghiêm trang đáp: "Bây giờ tình huống rất đặc biệt, kéo rèm sợ phóng viên chụp ảnh."
Nói có lý, Trịnh Mỹ Dung không nghi ngờ gì nữa, vài người phân chủ khách ngồi xuống sofa, Paul dẫn đám người làm bưng cà phê và trà lên.
Trịnh Mỹ Dung hỏi hắn: "Cậu gặp bác trai chưa?"
Sắc mắt Thế An không tốt, chậm rãi gật đầu.
Cha mẹ hắn đã mất từ sớm, từ nhỏ lớn lên cùng Kim Trung Minh. Tuy Kim Trung Minh rất bảo thủ nhưng cũng coi như có tình cảm gia đình. Thế An đã nhìn quen cảnh huynh đệ tương tàn trong danh môn vọng tộc, cũng từng nhìn thấy cha con phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-den-tu-1930/615316/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.