Edit: Dờ
Thói quen của Trương Huệ Thông là hay ôm đồm tham việc. Thế An kính nể ông sâu sắc, ông già này hơn sáu mươi rồi mà một khi bắt đầu làm việc thì tinh thần thể lực tràn đầy.
"Khương Duệ Quân bảo là người cấm dục thì sinh lực tốt lắm." Bạch Dương nghe Thế An cảm thán xong thì ngơ ngác nói một câu.
Thế An không thích nghe cậu đề cập đến Khương Duệ Quân, ôm Bạch Dương ngồi lên đùi hắn: "Xem ra quan hệ giữa em với cậu ta không tệ đến thế."
Đã nói đến cả chuyện cấm dục rồi, không ăn giấm thì có còn là người không?
Bạch Dương xấu hổ, cậu lỡ miệng mất rồi, đành phải làm nũng dâng hiến một nụ hôn, "Yêu anh yêu anh."
Làm nũng rất không có tâm, Thế An xoa vành tai cậu rồi hôn lên đó: "Thôi vậy, em cũng kiềm chế một chút, theo đạo diễn Trương mà học tập đi."
Bạch Dương nóng nảy: "Em cũng đâu phải sáu mươi tuổi."
Thế An cười, buông cậu ra, "Nghe lời, quay phim quá mệt mỏi rồi." Hắn xoa mặt Bạch Dương, "Loại chuyện này tôi làm vì tôi yêu em, không phải vì muốn em đền bù gì cả."
Vui vầy mây mưa, đương nhiên là hắn tình nguyện, nhưng hắn không muốn Bạch Dương dùng cách ấy để giải quyết vấn đề. Chỉ cần cậu nói không có, hắn đương nhiên sẽ tin, cần gì phải làm tình để chứng minh?
Bạch Dương đáng thương nhìn hắn: "Vậy giờ anh không yêu em nữa à?"
"Không phải." Thế An cười hôn cậu: "Chờ em quay xong bộ phim này, muốn làm gì chúng ta sẽ làm cái đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-den-tu-1930/615313/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.