Edit: Dờ
Trên đường quay về Nam Kinh, Bạch Dương và Chung Việt đã biết tin hai cậu trượt casting, Lý Niệm không có lừa hai cậu.
Suy cho cùng, do người đại diện là anh vô năng, không phải do hai cậu biểu hiện không tốt.
Tâm trạng của Bạch Dương càng xuống dốc.
Lý Niệm đành giải thích với cậu rằng đạo diễn rất hài lòng về cậu, cậu không làm sai, "Chuyện này rất bình thường, nghệ thuật gia đều lập dị như thế, không phải cứ diễn tốt là ông ấy sẽ chọn."
Chẳng hề có tính thuyết phục, Bạch Dương hỏi anh, vậy cuối cùng chọn ai?
Lý Niệm không đành lòng nói cho cậu là Lý Kim, ậm ừ chốc lát rồi nói: "Chắc là Khương Duệ Quân đi."
Bạch Dương ngây người một chốc, thở phào nhẹ nhõm.
"Thôi, thua bởi cậu ta là đúng rồi." Bạch Dương che ba lô lên mặt, "Tôi kém hơn cậu ta nhiều."
Thực ra với cậu mà nói, ai được chọn cũng không quan trọng, cậu đã sớm biết mình thua chắc rồi. Diễn xuất không bằng thì phải chịu, Bạch Dương luôn biết mình không bằng người ta, chỉ có thể nhận kết cục thất bại.
"Lý tổng," Bạch Dương rầu rĩ nói: "Tôi muốn quay phim."
Lý Niệm không hé răng, nửa ngày sau mới nói: "Về tôi sắp xếp cho, cậu chịu được thì quay. Mà nói trước là không có nhân vật chính đâu, toàn là quần chúng."
"Quần chúng tôi cũng diễn." Bạch Dương nói.
Chung Việt ngồi bên cạnh khổ sở nhìn hai người bọn họ.
Lý Niệm không nói ra chuyện về Trương Tiểu Binh, vai diễn này có được vào kịch bản không vẫn chưa thể nói trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-den-tu-1930/615295/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.