Edit: Dờ
Trên đường ngồi xe trở về phim trường, Lý Niệm nhỏ một ít thuốc mắt.
Tơ máu trong mắt anh vẫn không tan hết. Đầu vẫn còn quay cuồng khoảnh khắc Bạch Dương rớt xuống vách núi.
Thứ anh thấy không phải Bạch Dương, mà là máu chảy đầy đất.
Máu...máu...máu tràn trên đất, đỏ đỏ trắng trắng, Tô Viện Viện nằm trên đó.
Mẹ ruột của anh.
Mà bố anh thì đang mặc quần ở trong phòng ngủ.
Lý Niệm ghê tởm mở cửa sổ, ném thuốc lá trong tay ra ngoài.
Trước đó đã thông báo cho đạo diễn Đinh, Bạch Dương sẽ tiếp tục quay. Thế nhưng lúc Bạch Dương xuất hiện, mọi người vẫn cảm thấy sợ hãi.
Bạch Dương cố định cột sống xong thì lập tức lên đường, viện trưởng Tôn và chủ nhiệm Lưu khóc lóc xin cậu ở lại quan sát 72 giờ, "Nếu nhiễm trùng thì về sau có khả năng liệt nửa người đấy."
Cuối cùng là ở lại quan sát 48 giờ, Bạch Dương cắn răng trở về phim trường.
Trước khi bắt đầu quay, Khương Duệ Quân gọi Tuệ Tuệ đến đưa cho Bạch Dương một cái cặp lồng.
Bạch Dương: "??"
Khương Duệ Quân vô cảm nói, "Canh xương hầm, bồi bổ cho cái xương chó của cậu."
Bạch Dương nhoẻn miệng cười, "Cậu mới là xương chó."
Khương Duệ Quân nghiêm mặt, "Uống nhanh lên, uống xong thì theo tôi tới WC, tôi giảng kịch bản hôm nay cho cậu."
Cho tới lúc chân chính treo lên dây rồi, Bạch Dương mới cảm thấy cậu suy nghĩ quá đơn giản.
Đau đớn thấu tim. Cố định gì đó toàn là lừa dối, có thể đi, có thể cử động, nhưng không thể quay phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-den-tu-1930/615275/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.