Edit: Dờ
Bạch Dương tỉnh lại trên giường lớn trong phòng cho khách.
Năm giây trước khi tỉnh lại, cậu vẫn còn bị hành hạ bởi cơn nhức đầu do say rượu.
Tiếp đó cậu bật dậy, căng thẳng xem xét quần của mình.
Quần không bị làm sao cả, chỉ cởi áo khoác.
...........Mình có lẽ bị Kim Thế An dọa đến ám ảnh tâm lý rồi, đàn ông con trai mà mỗi ngày tỉnh lại việc đầu tiên làm là xem quần có còn hay không, Bạch Dương cảm thấy rất đau xót.
Cậu nôn khan trong toilet những mười phút, đột nhiên nhớ ra rốt cuộc Lý Niệm không đúng ở chỗ nào.
Thế An đang dùng bữa dưới lầu, Bạch Dương hò hét chạy từ lên lầu xuống, "Kim Thế An! Kim Thế An! Tôi nhớ ra rồi!"
Paul cùng đám người làm trong nhà đều giả bộ ngắm phong cảnh.
Thế An đợi Bạch Dương chạy đến trước mặt mình mới bình tĩnh buông dao nĩa: "Tỉnh rồi?"
Bây giờ Bạch Dương mới nhận ra cậu chưa xỏ giày.
Thế An gọi Paul: "Bưng phần của Bạch tiên sinh lên."
Bạch Dương mặt đỏ tai hồng ngồi vào bàn.
Thế An hỏi cậu: "Ngủ ngon không?"
"Không ngon," Bạch Dương giở trò, "Sao anh không cho người tắm rửa giùm tôi, đau đầu muốn chết."
Thế An nhún vai: "Nếu cởi quần áo của cậu, cậu cũng sẽ đá tôi xuống bể bơi?"
Bạch Dương không nói gì, hài lòng nở nụ cười.
Bạch Dương tý thì quên luôn định nói gì, "Kim Thế An, tôi nói anh nghe này, Lý tổng kia nhất định không phải là người tốt lành."
Thế An ngạc nhiên gật gật đầu, bảo cậu cứ tiếp tục.
"Anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-den-tu-1930/259930/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.