"Bây giờ muốn ta biến ngươi thành người, điều đó không phải là không thể." Một nam nhân cao lớn tuấn tú đứng đối mặt với mèo nhỏ xám xịt trên bàn, thật nghiêm túc nói: "Thế nhưng, sau khi ngươi thành người rồi, tuyệt đối không được cứ suốt ngày quấn lấy ta, không được nói ta là hôn phu của ngươi."
"..." Mèo nhỏ ngoẹo đầu như đang suy tư, sau đó khẽ gật đầu, nhỏ giọng: "Meo meo~~~~~"
"Là vị hoàng tử cuối cùng của bộ tộc Linh Miêu thế nhưng lại không nói được tiếng người, lớn lên liền trở thành một con mèo vừa đần vừa xấu xí. Kim gia bộ tộc phỏng chừng sẽ sớm lụi tàn thôi." Ngôn Tiếu Thành thở dài, lại nói: "Cũng may ta sớm tống cổ y đi, đã lớn đến vậy vẫn không biết tự biến thành người, thật thảm hại."
Thiếu niên tuấn tứ đứng bên cạnh liếc mắt nhìn hắn, phi thường khinh bỉ nói: "Nếu chốc nữa, hoàng tử Văn Thụy biến thành người xong liền trở thành một mỹ thiếu niên xinh đẹp, có phải ngươi sẽ vứt bỏ tiểu tình nhân, quay về ngoan ngoãn thực hiện đúng trách nhiệm của một vị hôn phu không?"
"Hừ! Lâm Tòng Sương ngươi với ta đánh cược đi, đánh cược về diện mạo của đống thịt màu xám xịt kia...." Ngôn Tiếu Thành đang nói, bỗng thấy Lâm Tòng Sương chăm chăm nhìn về phía trước, hắn nương theo ánh nhìn, liền ngây ngẩn cả người.
Lâm Tòng Sương nhìn về phía màn che, một thiếu niên với mái tóc màu xám bước ra, y lẩm bẩm nói: "Ngôn Tiếu Thành, lần này ngươi thua đậm rồi."
"Cái này...Cái này...." Ngôn Tiếu Thành nuốt xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-sinh-co-meo-cua-ngai-den-tim-ngai/218991/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.