Những ngày tiếp theo sau buổi hội ngộ, Lý Khắc Lập cùng Bình An y như rằng quấn lấy nhau không rời, ra vào có đôi, ngay cả khi đi làm anh cũng tha cô đến tận công ty, lúc không làm việc, chỉ cần ngẩng đầu lên là thấy ngay Bình An đang đọc sách trên ghế bành. Cả hai không coi ai ra gì, khoe khoang ân ái đến chói mù mắt người khác. Lý Khắc Lập cảm thấy rất hài lòng với cuộc sống hiện tại, bình yên, viên mãn, không còn tha thiết oanh oanh yến yến bên ngoài.
Bình An mặc dù có chút trì độn trong chuyện tình cảm, nhưng một khi đột phá tấm màng mỏng manh mơ hồ kia, cô liền trở nên nhiệt tình hơn ai hết. Cô là người thẳng thắn, đã yêu liền nói yêu, nhớ liền nói nhớ, không thích vờ vịt giả bộ thanh cao. Lý Khắc Lập cưng chết cái tính nết này của cô, cảm thấy có yêu cô nhiều như thế nào cũng không đủ.
Hôm nay cũng như mọi ngày khác, Lý Khắc Lập chuyên tâm xử lý văn kiện, Bình An nhàn nhã tựa lên ghế bành, ánh nắng mong manh bên ngoài cửa kính thủy tinh len lõi qua hàng mi cong vút, chiếu lên ánh mắt ướt đẫm, long lanh như nước hồ thu. Bình An chăm chú nhìn vào quyển tiểu thuyết trên tay, hơn nữa còn là một quyển tiểu thuyết ngôn tình. Sáng hôm nay Lý Khắc Lập không biết lấy từ đâu ra, bắt Bình An phải đọc, với mỹ danh là giúp cô bồi dưỡng tâm hồn lãng mạn.
Bình An nghiêm túc xem sách, càng xem, mi tâm càng cau chặt. Tự hỏi cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-si-that-nghiep/1576375/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.