Chương trước
Chương sau
Đông Phương Bất Bại đạp trong vô cực, lúc này cũng không giữ lại nữa. Trong nháy mắt, quanh thân Đông Phương Bất Bại toả ra hào quang mười chín màu, nhất thời nghênh đón Mệnh Số.

- Đông Phương Bất Bại, thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ hai. Hắn cũng đạt tới thập cửu trọng thiên sao?

Cách đó không xa sắc mặt Chung Sơn trầm xuống.

Ai có thể ngờ được, kỷ thứ hai lại có thập cửu trọng thiên sinh ra?

- Vù!

Đông Phương Bất Bại chộp lấy Tử Tiêu cung, bỗng nhiên trước mặt trồi lên một lão già áo xanh. Đó chính là Hồng Quân. Hồng Quân tiếp nhận Tử Tiêu cung. Quanh thân hắn phóng ra hào quang mười chín mầu.

- Hồng Quân kỷ thứ ba, cũng là thập cửu trọng thiên sao?

Liên Thần há to mồm, kinh ngạc nói.

- Hai thập cửu trọng thiên? Được. Bên kia còn có một kẻ đang trùng kích thập cửu trọng thiên sao? Ta thực sự đã coi thường đám sâu thịt các ngươi.

Mệnh Số lộ ra một tia kinh ngạc nói.

Cách đó không xa, Diêm Xuyên vẫn đang trùng kích thập cửu trọng thiên. Nhưng hai thập cửu trọng thiên trước mắ, đã khiến Mệnh Số chấn động.

- Đáng tiếc. Nhưng thật đáng tiếc!

Hồng Quân thở ra một hơi thật dài.

Trong mắt Đông Phương Bất Bại cũng lộ vẻ lo lắng.

Mệnh Số nhị thập trọng thiên, lúc này ai có thể ngăn cản được hắn?

- Ha ha ha ha ha. Nhưng đáng tiếc cũng vô ích thôi. Ta nói rồi, bốn giới hợp nhất, muôn dân đều phải chết. Các ngươi không phải muốn bảo vệ bọn họ sao? Đám sâu thịt các ngươi, hiện tại chính là giờ chết của ngươi rồi!

Mệnh Số cười to nói.

- Mệnh Số, ngươi là sinh linh đầu tiên thiên địa sinh ra...!

Hồng Quân cau mày nói.

- Không, ta và thiên địa cùng sinh. Ta là hồn của thiên địa, không giống với đám sâu thịt các ngươi. Các ngươi đều là ký sinh trùng trên người của ta. Thật buồn nôn. Tất cả đều phải chết!

Mệnh Số lạnh lùng nói.

- Không, Mệnh Số, thiên địa sinh ra muôn dân, là ơn của thiên địa, không phải là mong muốn của ngươi. Nhưng muôn dân cũng khiến cho thiên địa càng cường thịnh hơn. Ngay như ngươi, nếu không có muôn dân, cũng chưa có ngươi vô địch như bây giờ. Khẩn cầu Mệnh Số, từ bỏ ý niệm hủy diệt muôn dân, muôn dân nguyện mời ngươi làm chủ!

Hồng Quân lại khẩn cầu.

- Hiện tại biết van cầu ta sao? Lúc trước thời điểm ngươi muốn luyện hóa ta, tại sao lại không nói như vậy? Đáng tiếc. Thật đáng tiếc, điều đó là không có khả năng. Từ khi thiên địa bắt đầu sinh ra sinh linh thứ nhất, ta đã chán ghét các ngươi. Đám sâu thịt buồn nôn. Trên người của ta, làm sao có thể tha thứ cho các ngươi ký sinh được? Tất cả đều phải chết!

Mệnh Số lạnh lùng nói.

Hồng Quân khe khẽ thở dài.

Hắn biết, muốn thay đổi quan niệm của Mệnh Số, căn bản là không thể thực hiện được.

- Đông Phương Bất Bại, ta cần ngươi giúp ta!

Hồng Quân xem về phía Đông Phương Bất Bại.

- Làm thế nào?

Đông Phương Bất Bại nói rất thẳng.

- Ngăn cản Mệnh Số tiến vào thiên địa. Nó chính là hồn của thiên địa. Tuy rằng đạt tới nhị thập trọng thiên, nhưng chung quy chỉ là hồn thể. Một khi nó tiến vào thiên địa, mới có thể dung hợp với thiên địa thành tựu siêu thoát. Nếu như nó tiến vào thiên địa, vậy hoàn toàn khó giải quyết được. Muôn dân nhất định sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt. Bây giờ ta muốn ngăn cản hành động của hắn, ta muốn điều động thế tất cả biến số trong giới biến số, vào mệnh cách của ta, cùng phong tỏa Mệnh Số một thời gian. Nhớ kỹ, chỉ có thể được một thời gian. Sau một thời gian ngắn, hắn nhất định sẽ xông lên phá hủy phong ấn do ta dùng mệnh cách của bản thân tạo thành. Tới khi đó, sẽ không bao giờ còn người nào ngăn cản được hắn nữa. Muôn dân nhất định sẽ bị hủy diệt!

Giọng nói oán thán của Hồng Quân vang lên.

- Ta toàn lực giúp ngươi!

Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.

Hồng Quân gật đầu một cái, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Mệnh Số đang ở ngoài xa.

Mệnh Số sống nhờ thân thể của Võ Chiếu. Lúc này ánh mắt Mệnh Số lạnh lẽo, còn có một tia khinh thường.

Hồng Quân mạnh, còn đa mưu túc trí. Nhưng vậy thì thế nào? Một khi Mệnh Số đạt được nhị thập trọng thiên, ép ra khỏi vòng vây của Hồng Quân, còn không phải là chuyện một ý niệm thôi sao?

Lúc này, Mệnh Số chính là tồn tại mạnh nhất.

- Vô tri!

Mệnh Số hừ lạnh một tiếng.

- Lực lượng hoảng sợ, Hồng Quân vô lượng!

Hồng Quân quát nhẹ một tiếng.

Thôi thúc quả cầu nhỏ trong lòng bàn tay. Trong nhất thời, quả cầu nhỏ vỡ tan, hóa thành một vùng tinh không. Trong tinh không, tổng cộng có mười siêu sao. Ở vị trí trung tâm nhất chính là mặt trời. Xung quanh có chín ngôi sao vờn quanh.

Đây chính là thế giới biến số, cũng là Thái Dương hệ trong mắt Chung Sơn.

Thái Dương hệ nằm ở trong vô cực. Vô số phản vật chất cuồn cuộn ngăn cản lực tan rã của vô cực.

- Đại diễn năm mươi, định số bốn mươi chín, biến số là một trong số đó? Thiên địa có thể bình yên trong vô cực, vậy thế giới biến số này cũng có thể!

Mệnh Số lạnh lùng nói.

Thân hình Hồng Quân uốn một cái, hóa thành một con thú lớn mười chín màu, một con giun khổng lồ. Con giun dữ tợn, lúc này lại hiện lên hình dáng trong suốt. Một nửa đang biến thành vài thế giới, một nửa ở trong vô cực.

- A!

Con giun rống to một tiếng, đánh về phía Mệnh Số trước tiên.

- Sâu thịt buồn nôn!

Mệnh Số ầm ầm đánh tới một chưởng.

Ầm!

Một chưởng mạnh mẽ vỗ vào trên người con giun.

- Bành!

Thân thể con giun đổ nát cả một phần diện tích lớn. Nhưng tất cả thế giới biến số lại cuồn cuộn rót phản vật chất tràn vào trong cơ thể con giun. Con giun nhanh chóng phục hồi như cũ.

Quan trọng nhất là con giun bị chém làm chín đoạn. Lúc này mỗi đoạn đều dài ra, hóa thành chín con giun, ầm ầm xông về phía Mệnh Số.

Ầm!

Lực lượng của chín con giun cực lớn, cuồn cuộn lao về phía Mệnh Số.

Hồng Quân điều động tất cả lực lượng của thế giới biến số, gian nan ngăn cản một đòn của Mệnh Số.

- Ha ha, không tồi. Tuy nhiên, còn kém xa!

Mệnh Số cười lạnh nói.

Trong lúc đang nói chuyện, cánh tay của Mệnh Số chậm rãi vươn ra, dường như tụ tập lực lượng càng lớn hơn, muốn hoàn toàn nghiền nát chín con giun.

Ầm!

Đột nhiên, Đông Phương Bất Bại xuất hiện ở gần đó.

Một chưởng ầm ầm đánh về phía Mệnh Số.

- Ừm?

Trong mắt Mệnh Số lộ ra tia sáng lạnh lẽo. Đột nhiên một cánh tay khác đưa lên nghênh đón.

Ầm!

- Phụt!

Đông Phương Bất Bại đột nhiên bị trúng một chưởng, máu tươi phun ra.

Nhưng Đông Phương Bất Bại lại không hề lùi bước.

- Một đám sâu thịt. Chỉ dựa vào các ngươi thôi sao?

Mệnh Số cười lạnh nói. Trong giọng nói rõ ràng lộ vẻ khinh thường đối với hai người.

- Ê a!

Đột nhiên từ chỗ Chung Sơn truyền đến một tiếng động rất lớn. Đó chính là đệ nhất thần thú do Chung Sơn luyện hóa thành, Bát Cực Thiên Vĩ.

Ầm!

Trong nháy mắt Bát Cực Thiên Vĩ cũng xông tới Mệnh Số, giữ Mệnh Số lại.

Từ phía xa, Chung Sơn tỏ ra ngưng trọng nhìn.

Bát Cực Thiên Vĩ cũng toả ra ánh sáng mười chín màu. Đó chính là lá bài tẩy của Chung Sơn. Bát Cực Thiên Vĩ vẫn vô cùng hung hãn. Những thập bát trọng thiên tầm thường căn bản không phải là đối thủ của nó.

Lực lượng của Bát Cực Thiên Vĩ yếu hơn so với Đông Phương Bất Bại, nhưng độ chênh lệnh có giới hạn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.