Chương trước
Chương sau
Đó là một nụ cười cực kỳ khoan khoái, giống như thả xuống tất cả vậy.

- Ngươi... ngươi là?

Lã Bất Vi lộ ra một giọng điệu nghi ngờ nói.

- Lã tướng, ta nhớ kỹ, ngươi đáp ứng sẽ đưa cho ta một con chim loan. Nhưng ta đợi nhiều năm như vậy, ngươi vẫn không thực hiện lời hứa? Hơn nữa, chim loan sống một năm đẻ ra một quả trứng. Một quả trứng ấp ra một con chim loan. Chim loan lại đẻ trứng. Bao nhiêu vạn năm, ngươi thiếu ta bao nhiêu con chim loan đây?

Thượng Quan Uyển Nhi cười hì hì nói.

- A, a, ngươi... ngươi là Uyển Nhi công chúa?

Lã Bất Vi nhất thời cả kinh kêu lên.

- Nhớ tới rồi?

Thượng Quan Uyển Nhi cười nói.

- Ha ha ha ha ha, nghĩ tới, nghĩ tới. Uyển Nhi công chúa, năm đó Đại Đế và hoàng hậu Triệu A Phòng sinh ngươi ra trên địa cầu, vốn là chuẩn bị cho ngươi và Phù Tô Thái tử đồng thời tiến vào thế giới này. Nhưng lúc đó ngươi lại không chịu. Cuối cùng tất cả chúng ta hoàn hồn về thế giới Đại Thiên, ta còn tưởng rằng ngươi đã xảy ra chuyện!

Lã Bất Vi kinh ngạc kêu lên.

- Ta sao có thể có chuyện gì? Ta không ngốc mà đi cùng đại ca! Ta muốn tự mình làm sự nghiệp!

Thượng Quan Uyển Nhi nhất thời kêu lên.

- Ta biết ngươi lợi hại. Từ sáng đến tối đã biết quấy rối. Cho dù là Phù Tô Thái tử nhìn thấy ngươi cũng cảm thấy đau đầu. Ngươi đã làm thế nào vậy?

Lã Bất Vi kêu lên.

- Năm đó ta với phụ thân nói, ta không đi. Mọi người các ngươi đều đi, ta liền lưu lại Tử Tiêu Cung!

Thượng Quan Uyển Nhi nói.

- Ồ? Vậy làm sao lại trở thành quan viên của Đại Chu?

- Ta đã nói với phụ thân rất lâu, phụ thân đã đồng ý. Phụ thân truyền cho ta 'Mộng vào Thiên Cơ'. Ta ở ngay bên trong Tử Tiêu Cung ngủ say, mãi đến khi mộng vào Thượng Quan Uyển Nhi, cuối cùng trông thấy Võ Chiếu đức dày thiên địa. Ta liền đoán được, đây nhất định có âm mưu của Hồng Quân. Cho nên, cuối cùng ta liền chủ hồn vào Thượng Quan Uyển Nhi thân thể. Hiện tại đây chính là ta!

Thượng Quan Uyển Nhi nói.

- Thì ra là như vậy!

- Hơn nữa, ngươi đừng xem những thành chủ thần phục này. Trong đó có rất nhiều người đều hồn phách của ta khống chế. Bọn họ đều là ý thức của ta!

Thượng Quan Uyển Nhi nói.

- Ồ?

- Ta thay đổi Mộng Nhập Thiên Cơ. Hiện tại có hai trăm người có quyền lực lớn nhất, đều là phân thân của ta. Bằng không, ngươi cho rằng sao có thể trong nháy mắt có nhiều thành chủ như vậy đồng thời phản loạn Đại Chu?

Thượng Quan Uyển Nhi cười nói.

- Công chúa trí tuệ, thần không sánh kịp!

Lã Bất Vi cười khổ nói.

- Điều đó là đương nhiên. Ta là Uyển Nhi công chúa. Đi, chúng ta trở lại gặp phụ thân ra, còn cả mẫu thân của ta nữa. Lúc trước ta nhìn thấy được phụ thân chuyển thế, ta đã giật mình. Ha ha, ta muốn đi bứt râu mép của phụ thân. Người lại còn không nhận ra ta. Đúng là phụ thân ngốc. Vẫn phải để ta đi thông báo hắn, nói cho hắn biết chân tướng nữa!

Uyển Nhi công chúa đắc ý nói.

Lã Bất Vi nhất thời cười khổ một hồi.

Ban đầu hắn vốn vẫn lo lắng về những thành chủ vừa đầu hàng kia. Hiện tại vẫn đề này căn bản không cần lo lắng nữa. Nói một cách chuẩn xác, những người kia đều là phân thân do Uyển Nhi công chúa luyện hóa, tất nhiên không thể nào hai mặt.

- Các ngươi tiếp tục trợ giúp các đại thành chủ, mau chóng nắm giữ các thành trì. Phải thật nhanh!

Lã Bất Vi phân phó nói.

- Vâng!

Một đám các quan viên lúc này cũng trợn tròn hai mắt.

Muội ngươi. Ai có thể nghĩ đến đại thần của địch quốc ngày xưa khiến bọn họ nhức đầu nhất lại có thể là con gái của Đại Đế chứ? Điều này, thế sự biến hóa cũng quá nhanh.

Tuy nhiên, tất cả mọi người đều cảm thấy hưng phấn.

Uyển Nhi công chúa lại lên đường cùng Lã Bất Vi trở về Hàm Dương.

- Lã tướng, ngươi nói xem. Râu mép của phụ thân có dài không?

Lúc này Uyển Nhi công chúa hưng phấn nói.

Lã Bất Vi cười khổ một hồi:

- Tiểu tổ tông, tất cả mọi người trong triều, có ai dám bứt râu mép Đại Đế chứ? Cũng chỉ có mình công chúa mới dám bứt ria mép của Đại Đế. Đại Đế nhìn thấy công chúa, lại muốn đau đầu rồi!

- Hi hi hi!

Uyển Nhi công chúa cười đắc ý nói.

Hàm Dương Thành!

- Phụ thân, mẫu thân!

Uyển Nhi công chúa trở về, nhất thời quay về phía Diêm Xuyên và Triệu A Phòng kêu lên.

Triệu A Phòng cũng vừa biết, Thượng Quan Uyển Nhi lại chính là nữ nhi của mình.

Nàng oán giận thoáng nhìn về phía Diêm Xuyên, nhưng ngay sau đó lập tức trả lời.

Diêm Xuyên cũng khẽ mỉm cười, thầm thở dài một hơi.

Uyển Nhi công chúa trở về, liền ôm lấy cha mẹ mình, nhất thời đã khiến rất nhiều người xung quanh cảm thấy tò mò.

Người đầu tiên nhìn thấy chính là Phù Tô.

- Tiểu muội!

Phù Tô khẽ mỉm cười.

- Đại ca ngốc!

Uyển Nhi công chúa hài lòng cười nói.

Phù Tô cũng mỉm cười.

Mặc Vũ Hề đứng bên cạnh, sắc mặt cổ quái.

Thượng Quan Uyển Nhi ngày xưa khá chiếu cố đối với mình. Mình vẫn gọi nàng là dì Thượng Quan!

Nhưng trong chớp mắt, Thượng Quan Uyển Nhi lại biến thành con gái của Diêm Xuyên sao?

Mặc Vũ Hề há miệng nhưng nhất thời không biết làm sao mở miệng.

- Hì hì, mẫu hậu!

Uyển Nhi công chúa cười nói.

Sắc mặt Mặc Vũ Hề ửng đỏ, chân tay luống cuống.

- Uyển Nhi!

Triệu A Phòng lập tức gọi Uyển Nhi công chúa lại.

- Kính chào nhị tỷ!

Minh Vương Diêm Động Ân lập tức tiến lên phía trước nói.

Uyển Nhi công chúa nhìn Diêm Động Ân một chút, cười nói:

- Tam đệ, ta đã nhìn ngươi lớn lên!

- Năm xưa, đa tạ nhị tỷ chiếu cố!

Minh Vương cười nói.

Minh Vương mở miệng, thần sắc Mặc Vũ Hề cũng khá hơn một chút. Tuy rằng nàng vẫn có chút không thể nào tiếp nhận được, nhưng dần dần cảm giác cũng tốt hơn rất nhiều.

- Không phải là ta chiếu cố ngươi, mà là phụ thân bất công, đặc biệt đến tự mình dạy dỗ ngươi. Năm đó ta cũng không được người ưu đãi như vậy!

Uyển Nhi công chúa nhìn về phía Diêm Xuyên trách móc nói.

Diêm Xuyên chỉ có thể cười khổ một hồi.

- Bắt đầu từ ngày hôm nay, Doanh Uyển Nhi làm công chúa Đại Trăn!

Diêm Xuyên nhìn quần thần mở miệng kêu lên.

- Bái kiến...!

Quần thần đang muốn mở miệng.

- Chờ một chút!

Uyển Nhi công chúa kêu lên.

- Ừm?

Mọi người có chút dừng lại.

- Phụ thân, phụ thân không thấy ta giỏi sao? Ta đã làm ra một sự nghiệp. Phụ thân phải phong vương cho ta!

Uyển Nhi công chúa kêu lên.

- Uyển Nhi!

Triệu A Phòng kêu lên.

Nhưng Uyển Nhi công chúa vẫn nhìn chằm chằm vào Diêm Xuyên.

Diêm Xuyên khẽ mỉm cười:

- Được, phong Uyển Nhi công chúa làm Thượng Quan vương của Đại Trăn!

- Ừ!

Uyển Nhi công chúa hài lòng nói.

Giờ phút này, Uyển Nhi công chúa hoàn toàn bỏ xuống vẻ trầm lạnh khi còn ở Đại Chu ngày trước, lòng dạ đã hoàn toàn mở ra, giống như một thiếu nữ không rành thế sự.

- Bái kiến Uyển Nhi công chúa, Thượng Quan vương!

Quần thần bái nói.

Uyển Nhi công chúa mỉm cười cực kỳ hài lòng.

- Uyển Nhi, lần này con làm, vô cùng tốt!

Diêm Xuyên tán thưởng nói.

- Đó là đương nhiên. Phụ thân, người xem kỹ đi. Tây Ngoại Châu, ta đã mấy lần nắm giữ triều chính, trong triều khó nói, các thành trì lớn xung quanh, ta đã từ lâu mai phục vô số quân cờ. Căn cứ vào sự sắp xếp của ta, rất nhanh có thể nắm lấy Tây Ngoại Châu rồi!

Uyển Nhi công chúa cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.