- A, lão tổ, cứu ta!
Ầm ầm ầm ầm!
Tổ Tiên ngày càng íta, đám người Bạch Khởi giết chóc càng hung hãn hơn. Trong phút chốc cuộc đồ sát càng lúc càng nhanh.
Chỉ một lát đã có mười Tổ Tiên chết rồi.
Phía xa, U Hải lão tổ nhìn thấy chiến đấu ở phía xa, biến sắc mặt.
U Hải lão tổ buồn bực rống to:
- Grao!
Ầm ầm ầm ầm!
Cương chưởng nỗ tung, cuộc chiến đấu với Diêm Xuyên ngừng lại.
U Hải lão tổ hét to một tiếng:
- Đi!
Đám Tổ Tiên đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Đám người ôm vết thương mau chóng tách khỏi cuộc chiến.
U Hải lão tổ vung tay áo, u hải biến mất, mang theo mọi người nhanh chóng chạy trốn.
Vù vù vù vù!
Đám người Bạch Khởi, Mông Điềm, Kim Đại Vũ, Vương Tiễn, Doãn Hận Thiên, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm mau chóng bay tới trước mặt Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên vung tay lên, ngăn cản mọi người.
Diêm Xuyên nhíu mày nói:
- Không cần đuổi theo.
Nói rồi Diêm Xuyên bỗng ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng có cảm ứng vô hình.
Trên bầu trời xảy ra chút biến đổi.
Dường như Tường Vân bỗng nhiên đến, Tường Vân, vô cùng vô tận.
Màu đỏ, màu lam, màu vàng, màu xanh, áng mây đủ màu, cực kỳ rực rỡ.
Không chỉ có chỗ Diêm Xuyên, toàn Âm phủ đột nhiên toát ra vô số Tường Vân.
U Hải lão tổ mang theo thuộc hạ rời đi chợt khựng lại, kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-quoc-dai-de/2837911/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.