Edit + beta: Pyng
Đến giữa trưa, xe ngựa rốt cuộc cũng tới được Vô Nhai thành, Thời Vinh Dự chọn một khách điếm giá cả phải chăng, gọi hai gian phòng.
"Tiểu Quý, ngươi ở đâu? Nếu không được chọn, ta đưa ngươi về."
Lão bản tặng kèm cho một chậu than lửa trong phòng, Quý Tịch ngồi xổm trên mặt đất sưởi ấm, ngón tay trắng nõn như ngọc gảy than củi: "Đến lúc đó rồi nói sau đi."
Thời Tầm nhất định sẽ được chọn, còn hắn thì không thể nói trước.
Quý Tịch không để trong lòng, ngay sau đó lại hạ quyết tâm, nếu không được chọn, cùng lắm là hắn đến Vô Nhai Phái quét bậc thang.
Thời Vinh Dự không hỏi nhiều, hắn đến cửa thành xếp hàng trước, để hai đứa nhỏ ở trong phòng ngủ một giấc đã rồi đi qua sau.
Trong phòng đặt hai chiếc giường nhỏ, Thời Tầm chọn một chiếc trước rồi bò lên, quay đầu nói: "Tiểu Quý, dập than lửa đi."
Quý Tịch không hề buồn ngủ, thất thần nói: "Ngươi ngủ trước đi, lát nữa sẽ gọi ngươi dậy."
Thời Tầm thực sự rất buồn ngủ nhưng vẫn muốn cùng Quý Tịch nói chuyện, cố gắng chống lên mí mắt: "Tiểu Quý, ngươi bao nhiêu tuổi? Ta hẳn là lớn hơn ngươi."
Quý Tịch hàm hồ đáp: "Ừ."
"Ngươi từ đâu tới? Nhìn không giống người ở gần đây."
"Ta đến từ một nơi rất xa."
Thời Tầm ngáp một cái, "Hy vọng chúng ta có thể cùng nhau được chọn trúng, cùng nhau tu luyện......"
Thanh âm y ngày càng nhỏ, tiếp theo đó là mấy tiếng ngáy rất nhỏ.
Quý Tịch nghĩ thầm, chờ lúc ngươi vào Vô Nhai Phái, rồi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-quan-cong-luoc-so-tay/220183/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.