Khi đêm sắp buông.
Trên mặt sông cuồn cuộn sóng, mười mấy chiếc thuyền lớn rẽ sóng tiến về phía trước, trên thuyền cờ xí tung bay, đều mang khí tượng vương giả.
Trên chiếc thuyền trung tâm, có một thiếu niên mặc cẩm y, đứng thẳng như cây trúc, trên trán buộc một dải băng, mặt mày như ngọc, môi đỏ răng trắng, thực sự là dáng vẻ tuấn tú, đầy khí chất quý tộc.
Có lẽ vì những ngày mưa lớn liên tục, mực nước sông dâng cao, xa xa sóng cuộn như mực. Hắn đứng ở đầu thuyền, nhìn xung quanh, toàn bộ đều là cờ xí của quốc gia khác.
Ánh mắt không khỏi hiện lên vẻ buồn bã.
"Ca ca." Phía sau truyền đến một giọng nói dịu dàng.
Chỉ thấy một thiếu nữ mặc váy dài bằng gấm cũng bước ra, cô gái này mắt sáng răng trắng, da trắng hồng hào, trên trán đeo một chuỗi hạt ngọc, lông mày thanh tú, linh động, có thể nói là dung mạo hơn hoa.
Một đôi huynh muội trông đều khoảng mười bảy, mười tám tuổi, vẫn còn chút ngây thơ.
"Phong Hoa?" Thiếu niên quay đầu lại, có chút kinh ngạc, "Muội vẫn chưa ngủ sao?"
"Muội không ngủ được, muốn ra ngoài hít thở không khí, thì thấy huynh ở đây." Thiếu nữ bước đến bên cạnh hắn, quan tâm hỏi: "Huynh vẫn lo lắng cho Hải Nguyệt Quốc à?"
"Ài." Thiếu niên thở dài một tiếng, "Binh bại quốc phá, trở thành tù nhân, ai có thể không lo lắng đây?"
"Nhưng phụ vương không phải nói, Hoàng đế Yến Quốc sẽ không làm gì chúng ta sao? Họ muốn biểu diễn lòng nhân từ của họ với các nước Đông Hải,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-quan-co-lenh/4723521/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.