Lưu Ngọc liên tục chạy hơn mười dặm trong vùng rừng núi hoang vu, đến tận khi sắc trời đã hơi hửng sáng mới tiến vào phạm vi của Nguyên Dương Tông, bấy giờ trong lòng hắn mới thả lỏng.
Hắn lấy Hàn Quang kiếm ra, đây là pháp khí được tông môn làm ra rồi phát xuống. Trên thân kiếm đã có năm, sáu lỗ lớn nhỏ, sức mạnh bị tổn hao rất nhiều, Linh quang mờ đi, hoàn toàn không thể sử dụng để chiến đấu được nữa.
Truyền pháp lực vào rồi phóng tới phía trước, Hàn Quang kiếm nhanh chóng lớn dần, Lưu Ngọc nhẹ nhàng nhảy lên, lái thanh kiếm đã cùng hắn sát cánh hai năm qua hoàn thành chuyến phi hành cuối cùng, bấm pháp quyết trong tay rồi bay tới động phủ của Thanh Mộc phong .
Trên không trung cách mặt đất mấy mười mấy trượng, gió lạnh phất qua mặt, nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc mà xa lạ này, tâm tình Lưu Ngọc dần dần bình tĩnh trở lại.
Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc trận chiến vừa rồi còn chưa tới thời gian nửa chén trà, nhưng cũng đủ khiến lòng Lưu Ngọc cảm thấy chấn động, tuy trong lúc chiến đấu buộc phải bình tĩnh để đối phó với kẻ địch nhưng sau đó lại là sự sợ hãi không thôi.
Kể cả kiếp trước lẫn kiếp này, đây là lần đầu tiên hắn giết người. Xã hội kiếp trước được cai trị bằng pháp luật, một người dân làm công ăn lương nhỏ nhoi như hắn bình thường quá lắm cũng chỉ dừng ở mức đánh mắng kẻ khác. Còn kiếp này, hắn là một đệ tử bình thường trong Nguyên Dương Tông, phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phu-truong-sinh/1003459/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.