Ta cho rằng Viêm HoàngThần Quân sẽ tìm đến ta gây phiền toái, hơi có chút lo sợ bất an, nhưng mà vàingày sau cũng không thấy hắn có động tĩnh gì, liền an tâm, đến cùng vẫn là đạithần, sẽ không chấp nhặt với một cây lúa nhỏ như ta, nhưng mà Cẩm Văn thườngxuyên vô cớ đe dọa ta, khiến cho lỗ tai của ta không được yên tĩnh, ngay cả ngủcũng không an ổn.
Sáng sớm hôm sau khi thứcdậy thấy Cẩm Văn không có ở đó, liền cảm thấy năm tháng tốt đẹp, hương hoa dễchịu, nhịn không được nhúc nhích lỗ mũi hít sâu, mùi hương xông vào mũi, thấmvào tận tâm phế a, đang lúc vô cùng say mê, tiếng nói của Cẩm Văn truyền đến,trong nháy mắt đã đánh vỡ buổi sáng sớm yên tĩnh.
Aii...
Loài cá đều huyên náo nhưvậy sao? Thật đúng là có đức hạnh giống long thái tử của Đông Hải!
"Thần Quân, MiêuMiêu nàng biết sai lầm rồi, ngài có thể hay không, có thể hay không..."
A? Đang nói về ta? Tiếngnói của Cẩm Văn rất nhẹ, ta vãnh tai cũng nghe không rõ, đang có chút tức giận,bỗng nhiên nghe được tiếng Cẩm Văn cất cao còn có chút run rẩy, "ThầnQuân, cho Miêu Miêu ra khỏi đó đi?"
Ra đâu? Ta mê hoặc, haylà Cẩm Văn không quen nhìn ta, muốn đem ta chuyển đi đến nơi khác trồng? Ách,ta luyến tiếc những cây hoa hoa cỏ cỏ này nha...
Sau một lát, bóng dángcủa Viêm Hoàng Thần Quân xuất hiện ở phía trước không xa, mà Cẩm Văn cúi đầutheo sát phía sau, từ từ đi về hướng ta, ta có chút không yên, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167628/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.