Hai canh giờ sau, ta suynghĩ một vạn cuối cùng là có ý nghĩa gì.
Ta chỉ biết là trước mặtlà một hai chồng giấy tiên, mà Cẩm Văn nói, mấy cái này cách một vạn lần còn córất xa. May mắn Cẩm Văn ở bên cạnh lảm nhảm mãi, mới khiến cho ta không nhàmchán như vậy, chẳng qua vấn đề nàng ta hỏi đều có chút cao thâm, khiến cho takhông thể không đặt bút lông trong tay xuống, sau khi nghiêm cẩn suy xét mớitrả lời nàng ta.
Thí dụ như long thái tửcủa Đông Hải tới tìm ta làm gì?
Ta chỉ biết là hắn làmuốn mang ta về biển sâu, thế như quả thực ta nghĩ không ra vì sao hắn cố chấpmang ta về biển sâu như vậy?
Lại thí dụ như nói vì saolúc trước ta ôm quấn trên người sư phụ?
Vấn đề này ngược lại thậtđơn giản sáng tỏ, bởi vì ta sợ Mặc Tương đem ta mang đi, cho nên giữ chặt lấysư phụ.
Lại hoặc là cuối cùnggiữa ta và long thái tử của Đông Hải có quan hệ gì?
Sau khi ta suy tư thậtlâu cũng không nghĩ thông suốt được, năm đó hắn cứu ta một mạng, đương nhiên làân nhân của ta, nhưng mà sau này trong ba trăm năm dài đằng đẵng uy hiếp đe dọacùng áp bức, cũng làm cho lòng biết ơn của ta đối với hắn đã không còn, tránhcòn không kịp nữa là.
Cuối cùng hỏi ta ôm thắtlưng Thần Quân có cảm giác gì?
Ta chống cằm suy nghĩ,cuối cùng trả lời nàng ta hai chữ, "Cứng quá!"
Ta cảm thấy sư phụ tuyrằng có vẻ bề ngoài xinh đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167616/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.