"Miêu Miêu."
Má của ta không biết vìsao mà đỏ ửng, tim đập như trống đánh, giờ phút này nghe sư phụ gọi, trái timnhỏ suýt nữa muốn bật ra khỏi cổ họng, cảm giác kỳ lạ này khiến ta hơi có chúthoảng hốt, sau khi ấp a ấp úng trả lời thì đứng lên rụt rè sợ hãi chạy ra phíasau sư phụ.
"Sư phụ có việc vẫnphải lên núi, trên Linh Sơn ẩn giấu vô số nguy hiểm, không thể mang ngươi theo,ban đêm ta đã dùng con diều truyền tin, cầu Thái Thượng Lão Quân bảo dược đồngmang Tị Hàn đan (đanthuốc chống lạnh) đến đây, phỏng chừngsáng sớm ngày mai có thể đến, hôm nay trước hết chịu ủy khuất một chút."Sư phụ đã xoay người lại, kề sát gần ta, chóp mũi của ta suýt nữa chạm đến cằmcủa hắn, tim đập mạnh, ta rụt đầu lại, đơn giản chỉ có khoảng cách một ngóntay, rất giống như đang chôn ở trong lồng ngực của sư phụ.
"Lúc đó không nghĩtới ngươi cùng đến, cũng chưa để ở trong lòng, thật sự chưa có an bày thỏađáng, Miêu Miêu sẽ không trách ta chứ!"
"Sẽ không, sẽkhông!" Ta ‘vèo’ một cái ngẩng đầu liên tục xua tay, "Là bản thân tabất tài ngu dốt ngay cả pháp thuật đơn giản cũng học không xong, sư phụ ngườiđừng ghét bỏ ta!" Bởi vì lúc này ta ngẩng đầu, dư quang khóe mắt thoángnhìn thấy sắc mặt xanh mét của Lưu Diễm tiên tử ở cửa, lúc trước nàng ấy rất làtức giận trách mắng chúng ta, mà sư phụ hoàn toàn không quan tâm đến nàng ấy,lúc này bị chúng ta gạt sang một bên không thèm nhìn ngoài cửa, càng tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167600/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.