Khi sư phụ trở về đã là haingày sau.
Hai ngày này ta nôn nóngbất an, chỉ sợ thế gian phát sinh chuyện gì lớn, đi theo Tử Tô chạy đến KhuyThiên Cảnh trông chừng phái Thiều Hoa, kết quả không có phát hiện gì không ổn,vậy yêu ma kia cũng chẳng biết đi đâu.
Sư phụ trở về cũng lòngnhư lửa đốt, một tay người kéo ta vào trong lòng, "Nghe nói nàng lại bịthương!"
Ta tựa đầu vào trong ngựchắn, có chút e lệ giương mắt có chút oán trách nói thầm, "Mấy thần tiêntrên trời thật đúng là lắm mồm, chuyện ta bị thương ở thế gian, sợ là truyềntụng đến mọi người ai cũng biết..."
Sau một lát, ta nâng đầulên, "Sư phụ, thiếu niên lần trước mà chúng ta nhìn thấy, là yêu ma! Làyêu ma lần trước đả thương ta!"
Hai lông mày của sư phụnhíu chặt, ta thầm nghĩ yêu ma kia thật lợi hại, cũng giấu giếm được ngay cả sưphụ, chẳng lẽ là cảnh giới yêu thần? Quả thật khó giải quyết, ngay cả sư phụcũng nhíu mày, nào ngờ người chỉ vuốt dọc sống mũi của ta, "Nói bao nhiêulần, phải gọi ta là Viêm Hoàng!"
Khóe mắt của người hơihơi nhấc lên, khóe miệng khẽ cười: "Ta thì không dám làm sư phụ của ThủyDạng thượng thần, đến lúc thần cách của nàng thức tỉnh, sợ là muốn nhổ sạchlông của ta."
Ta: "..."
"Kết giới nơi hoangdã, chỉ sợ cũng do yêu ma kia phá." Lúc này sư phụ mới nghiêm mặt nói,"May mắn khe hở kia bị phát hiện sớm, chỉ chạy mất mấy con yêu thú, hiệntại trừ con Kỳ Cùng không biết tung tích, còn lại toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167555/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.