Ta có một giấc mộng rấtdài.
Cảnh trong giấc mộng nàyquá dài, nhớ được đoạn cuối cùng, thì đã quên khúc mở đầu. Đợi đến lúc vội vàngtỉnh lại, thì ngay cả đoạn kết cũng quên mất. Chỉ là đã quên chuyện xưa, nhưngkhông thể quên đi tình cảm trong lòng.
Giống như thời tiết mâyđen dày đặc, bầu trời biến thành màu đen như mực, âm trầm dọa người. Mà sau khimưa to như giội nước, hạt mưa giống mưa đá dập vào người, đi chân trần mà chạytrong màn mưa vô tận, lại tìm không được một chỗ có thể tránh mưa.
Ý? Ta có chân sao?
Lúc tỉnh lại, sắc trời uám, xung quanh là một màn sương mênh mông. Ta duỗi thắt lưng, nhánh cây rì ràolay động, có lá cây rơi xuống trên đất, bị gió thổi bay đi, lại cuốn lên khôngtrung.
Thì ra ta là một thâncây, vẫn là một gốc cây đào nhỏ gầy gầy. Ta run run chạc cây trụi lủi trướcmặt, trong lòng vừa động, liền thấy trên cành cây nở ra một chùm hoa hồng nhạt,lại run run, có cánh hoa nhẹ nhàng rơi xuống, xoay chuyển vài vòng giữa khôngtrung, lúc sắp rơi xuống đất, ý nghĩ trong lòng ta chuyển động, cánh hoa kialại biến thành một con bươm bướm màu nhạt, bay bay vòng quanh chùm hoa kia.
Thì ra ta lợi hại nhưvậy! Ta cực kỳ vui sướng, đang muốn quan sát chung quanh xem có cái gì có thểchơi đùa, đột nhiên phát hiện bên cạnh ta thế nhưng có một người đang đứng.
Ta vươn một nhánh cây bêncạnh ra vẫy vẫy tay, "Xin chào, ngươi là ai? Đây là đâu?"
Lúc trước do ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167513/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.