Sau khi sư phụ rời đi, tangây ngẩn suốt một đêm trong căn phòng trước đây từng ở, ngày thứ hai thì đidạo xung quanh.
Tử Tô nói ta đã ngủ mộttrăm năm, không biết quang cảnh trăm năm này thiên cung có thay đổi những gì,còn có thế gian kia, nhà kia còn bán bánh bao thịt nóng hôi hổi thơm ngào ngạthay không, không biết trên bảng hiệu có phải ghi hai chữ ‘Tổ Truyền’ hay không.
Ta dạo vòng quanh NguyênHoàng cung nửa ngày, cuối cùng đi tới cửa thư phòng. Cửa kia khép hờ, ta đưađầu nhìn qua, liền phát hiện sư phụ đang đứng ở trước giá sách lật xem mộtquyển sách.
Bây giờ tu vi cao thâmhơn trước kia, vì thế nhãn lực cũng tốt hơn không ít. Ta thấy quyển sách trêntay sách người, mơ hồ nhận ra đó là quyển thoại bản thế gian mà trước kia khinhàm chán ta thường lật xem, không nghĩ tới sư phụ thế nhưng còn có sở thíchnhư vậy, ta nhìn lén ở khe cửa một lát, lắc lắc đầu xoay người rời đi, chỉ làlúc đi không cẩn thận giẫm lên một cành cây khô, lập tức âm thanh lanh lảnhvang lên khiến cho sư phụ ngẩng đầu lên. Nét mặt người không chút thay đổi màđặt quyển sách vào giá, cũng đưa tay phất một cái trên giá sách, vì thế nhữngquyển sách đó đều ào ào thay đổi vị trí, ta có chút ngơ ngẩn đứng tại chỗ, ngaysau đó liền nhìn thấy một tay người đặt sau lưng bước ra ngoài.
Hôm nay sư phụ mặc áo bàomàu đỏ, y phục nới lỏng buông xuống trên người, bởi vì cổ áo cực thấp, lộ ralàn da trên cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-phong-dao-the/3167509/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.