Edit : ~Ngọc Hân~ Đúng vậy , hắn hỏi nhưng lại không tin lời nàng nói , vậy hỏi để làm gì ?? - Vậy họ thật sự là ca ca của muội à ?? _ Hắn hạ giọng xuống - Ngươi không tin thì thôi vậy _ nàng hừ nhẹ một tiếng Hắn nghe thấy nàng hừ nhẹ thì cũngngỡ ngàng , định xin lỗi nhưng uy nghiêm của bậc đế vương đâu dễ dàng mất đi như thế , nên hắn tìm cách đánh trống lảng : - Nhưng hai người hắn là người khác phái mà nàng lại cho vào khuê phòng của mình như thế là không hợp quy củ một chút nào cả … - Ngươi mới không hợp quy củ ý , đây rõ ràng là phòng của ngươi , sao dám nói là phòng của ta hả ?? - Hắn bị nàng nói thế cũng ngỡ ngàng nghĩ lại , đúng là phòng của hắn thật , nhưng nàng cũng không nên để hai bọn hắn vào thế chứ Thôi , vì đại cục , phải nhwnx nhịn Hắn nhìn sang phía nàng thì đã thấy nàng ngồi trên giường , trên tai đeo cái gì đó trắng trắng , tay cầm cái hình chữ nhật sáng sáng làm hắn tò mò , không biết đây là cái gì nhỉ ?? Hắn tiến lại gần nàng , hỏi : - Đây là vật kì quái gì vậy ?? Nàng ngẩng đầu lên , thấy hắn nhìn cái iphone với vẻ mặt tò mò không phải giả bộ thì tức giận cũng vơi đi phần nào , nhưng vẫn còn hơi hơi một tí , nàng nói : - Đây gọi là điện thoại , còn đây là tai nghe - Điện thoại là gì mà tai nghe là gì ?? - Có nói ra ngươi cũng không biết , thôi , ngồi lại đây _ Bây giờ chính thức đổi khách thành chủ rồi . Hắn ngoan ngoản ngồi gần nàng , gần nàng còn có mùi hoa oải hương làm cho hắn ngửi thấy tinh thần sảng khoái hẳn lên Nàng nhét cái trắng trắng đó vào tai hắn , tự nhiên hắn nghe thấy tiaáng nhạc du dương , có lúc trần , có lúc bổng , như lời mẫu hậu ru hắn ngủ khi hắn còn bé . - Thật là thần kỳ quá rồi __ Hắn bật thốt lên làm nàng phì cười vì độ trẻ con vô đối , có 102 - Cái này cũng đâu có kỳ lạ lắm , chỉ là đối với những người chưa biết sử dụng như ngươi là như thế thôi … - Uk _ Hắn trả lừoi nhẹ rồi nhắm mắt vào , cảm nhận tình cảm trong lời bài hát . Bỗng thấy bên vai đã nặng hơn , quay đầu sang , đụng mặt vào mái tóc thơm mượt của nàng , tim hắn bỗng chốc đập nhanh . Khuôn mặt được che đằng sau tấm mạn kia hắn đã từng nhìn thoáng qua một lần rồi , là một khuôn mặt hết sức bình thường , trên măỵ còn nổi lên những cái mụn màu đỏ , trông rất đáng sợ nhưng hồi đấy hắn còn chưa có tình cảm gì với nàng nên mới nghĩ thế nhưng bấy giờ suy nghĩ lại , nàng đã làm hắn động tâm , là mối tình đầu của hắn nên hắn sẽ không thèm để ý đến cái dung mạo mà bậc mẫu nghi thiên hạ nên có kia nữa , thầm hứa sẽ chỉ sủng một mình nàng mà thôi !! Lúc nàng tỉnh dậy thì đã gần đến bữa trưa rồi , mà mở mắt ra thì thấy mình đang ngủ yên yên ổn ổn trên giường , được đắp chăn , trên chiếc bàn gỗ cạnh đó thấy Thanh Ngọc đang pha trà , ngồi dậy … Thanh Ngọc thấy nàng tỉnh thì mau mau chạy lại chỗ nàng , nói : - Nương nương , người ngủ say quá , gục cả đầu trên vai hoàng thượng đấy !! - Hả ?? Ta gục đầu trên vai hắn á ?? __ Cẩn thận suy nghĩ lại thì … hình như ,,, đúng thế thật . – Mà thôi không sao , chỉ là gục đầu thôi mà . - À , mà hoàng thượng bảo nương nương trưa nay đến dùng bữa cùng người ở Ngự Đình ạ !! - Được rồi , ngươi cứ lui xuống đi !! - Dạ_ Nói rồi Thanh Ngọc hành lễ rồi đi xuống ngự thiên phòng giúp chuẩn bị Nàng ngồi suy nghĩ một lát rồi cũng quyết định đi ăn với hắn , dù gì thì cũng đã là hoàng hậu của người ta rồi , đối xử lạnh nhạt quá hình như có chút không tốt . Nghỉ thế nên nàng cũng chạy lại tủ quần ao của mình chọn ra một bộ màu xanh nhạt thanh toát . Vì hồi trước trên thiên đình cũng mặc loại áo như thế ày nên bây giờ nàng mặc rất nhanh , đeo thêm chiếc vòng bạch ngọc , nhìn nàng bây giờ không klhác gì tiên nữ hạ phàm cả . Nàng bước đi về phía Ngự Đình
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]