Hôm nay là ngày mà Tôn lão mang đồ đến cho nàng nhưng nàng thì tận lúc mặt tròi lên đến đỉnh mới rời giường . Vệ sinh cá nhân xong , nàng bước ra ngoài thì thấy Thanh Ngọc đang cười nói với một vị công tử trẻ . Nàng hỏi :
- Thanh Ngọc , đây là ai vậy ??
- Nương nương , ngừơi không nhớ vị bằng hữu này của người à ?? Tại sao hắn nói hắn là Tôn … Tôn gì đó cơ mà ??
- Tôn Hàn Phi !!! _ Tôn Ngộ Không nhắc lại danh tự của mình
- Phải rồi , là Tôn Hàn Phi
- Ta nhớ ra rồi , chết thật , dạo này ta hay quên quá !!_ Vừa nói , nàng vừa vỗ tay vào đầu
- Tôn huynh , người đi đường xa chắc cũng mệt mỏi rồi , ta và huynh vào phòng rồi nói chuyện
- Nương nương , đây là phòng của người mà , người cũng đã là hoàng hậu rồi , người ,,,, người phải giữ gìn danh tiếng của mình chứ !!
- Danh tiếng cái rắm ý . Lão nương đã phải vào cái chỗ ổ chuột này sống rồi thì còn danh tiếng cái con khỉ . Tên hoàng đế chết tiệt dám cho ta vào cái nơi này ,,,, hừ … hừ … Ta mà ra được thì ta cho hắn trọc hết đầu _ Lúc này nàng Ngọc Băng nhà ta đang ra dáng người đàn bà chanh chua làm ai đó trên cây suýt ngã xuống
- Không phải ngài tự muốn vào hay sao , giờ lại còn ,,,, _Mặc dù Thanh Ngọc lẩm bẩm rất nhỏ nhưng làm sao tránh thoát được hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nu-hoang-hau-da-tai/1454736/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.