Chương trước
Chương sau
Editor: Băng Tiêu
Beta – reader: Băng Tiêu
Ba ngàn năm trước, trên đại lục Vân Trach có ba chủng tộc sinh sống, Thần tộc, Nhân tộc cùng Ma tộc, ba chủng tộc này chiến tranh không ngừng. Sức mạnh của Thần tộc mạnh nhất, có thể hô phong hoán vũ, sai khiến được sinh linh, có thể trường sinh bất tử, nhưng dân số lại ít nhất, bản tính lại thiện lương không thích giết chóc. Nhân tộc thì lại thông minh nhất, mặc dù tuổi thọ ngắn nhất trong ba tộc nhưng lại có tham vọng to lớn có thể sai khiến được tất cả mọi thứ trên đại lục này. Còn Ma tộc tuổi thọ cùng năng lực cao hơn Nhân tộc rất nhiều, nhưng so với Thần tộc chỉ hơn được số lượng mà thôi.
Sự tồn tại của Ma tộc là uy hiếp lớn đối với Nhân tộc, vì vậy thủ lĩnh của Nhân tộc đã nghĩ ra được một phương pháp hoá giải nguy hiểm này, mặc dù bọn họ rất muốn nắm cả đại lục trong tay, nhưng lại cung kính quỳ lạy Thần tộc, nghe Thần tộc sai bảo, điều kiện trao đổi là Thần tộc sẽ truyền pháp thuật chống lại Ma tộc cho bọn họ.
Cứ như vậy một ngàn năm trôi qua, Nhân tộc dần đần trở nên hùng mạnh, không còn tuân thủ quy định của Thần tộc nữa, bắt đầu lợi dụng pháp thuật Thần tộc dạy cho để giết hại Ma tộc. Ma tộc không cách nào chống đỡ được Nhân tộc công kích, phần lớn những người còn sống đã chạy ra khỏi đại lục, phiêu bạt trên biển tìm nơi sinh sống mới. Cuộc chiến Nhân Ma kéo dài một ngàn năm kết thúc cũng là lúc Ma tộc vĩnh viễn mất tích trên đại lục.
Hồi Nhân tộc còn yếu ớt đã từng bị Ma tộc ép thông hôn sinh ra một chủng tộc hỗn huyết gọi là Xích tộc. Xích tốc bất luận nam hay nữ đều vô cùng xinh đẹp, trừ cái lỗ tai nhọn ra thì hình dáng cùng tuổi thọ cũng gần như Nhân tộc, nhưng Xích tộc lại được kế thừa sức mạnh thần kỳ từ huyết thống của Ma tộc. Xích tộc luôn quan hệ tốt với Nhân tộc, trong cuộc chiến Nhân Ma cũng đứng về phía Nhân tộc. Nhưng khi Nhân tộc chiến thắng lại không để Xích tộc có địa vị ngang hàng với mình, vậy nên Xích tộc không phục Nhân tộc thống trị liền đứng dậy đấu tranh.
Thần tộc vốn chán ghét chiến tranh, thất vật vả mới đợi đến khi Ma tộc bị đuổi đi, Xích tộc lại khơi mào chiến tranh, bọn họ không muốn lại ngồi nhìn sinh linh đồ thàn trên đại lục, vì nhanh có thể chấm dứt được chiến tranh, Thần tộc liền trợ giúp Nhân tộc hàng phục một số ít Xích tộc.
Lúc Xích tộc chỉ còn lại khoảng năm nghìn ngươi. Nhân tộc vốn định sẽ đuổi tận giết tuyệt Xích tộc, nhưng Thần tộc cho rằng không nên cướp đi quyền sinh tồn của Xích tộc cho nên cực lực phản đối. Thần tộc phong ấn ma lực của Xích tộc, làm cho Xích tộc trở thành những Nhân tộc bình thường, hy vọng như vậy sẽ khiến cho Nhân tộc cùng Xích tộc có thể hoà bình sinh sống.
Nhân tộc mặt ngoài thì thoả hiệp, đem Xích tộc lưu đày đến một nơi hoang dã, dẹp loạn ngọn lửa chiến tranh mà không hề giết chóc.
Lúc này Thần tộc phát hiện ra một nơi có thể sinh sống ngoài đại lục Vân Trạch, không khí vô cùng trong sạch rất thích hợp cho Thần tộc định cư, với lại bọn họ cũng không muốn nhìn thấy Nhân tộc dối trá thích chiến tranh nữa, vì vậy quyết định lặng lẽ rời đi. Nhân tộc vốn hy vọng có thể nắm trong tay tất cả sinh linh nên Thần tộc dời đi khiến bọn họ vô cùng sung sướng.
Thần tộc từ khi biến mất khỏi đại lục, Nhân tộc bởi vì e ngại Ma tộc xa xa ngoài biển sẽ trở lại đại lục, liền giả vờ phản đối sự thống trị của Nhân tộc để kết hợp với Xích tộc đánh bại kẻ thù, sau đó lại bắt đầu hãm hại Xích tộc. Không nghĩ tới khi ma lực của Xích tộc bị Thần tộc phong ấn đồng thời Thần tộc cũng dùng pháp lực bảo vệ cho Xích tộc, cho dù là pháp sư có pháp lực cao nhất Nhân tộc cũng không cách nào giết chết được Xích tộc.
Hơn nữa Xích tốc có khả năng trị thương rất mạnh, cho dù bị thương nặng đến mức nào, thậm chí thân thể không còn trọn vẹn, nhưng chỉ cần còn muốn sống thì cũng không chết được, vết thương rất nhanh có thể khép lại, các bộ phận cũng sẽ được tái sinh. Mặc dù Xích tộc sau khi bị phong ấn mất hết pháp lực công kích, nhưng năng lực trị thương lại không biến mất hoàn toàn, chỉ là so với không bị phong ấn sẽ yếu hơn rất nhiều. Cho nên, trừ phi Xích tộc tự sát hoặc là chết già, Nhân tộc không thể khống chế việc sinh tử của Xích tộc được.
Thần tộc lưu lại cho Xích tộc pháp lực bảo vệ chính là một cái vòng tai khắc đầy chú ngữ, nam tử thì đeo bên tai trái, nữ tử thì đeo bên tai phải, bất cứ ngoại lực cũng nào cũng không phá huỷ hoặc gỡ nó xuống được, cái vòng tai này đến khi Xích tộc chết mới tự nhiên rơi ra. Tuổi thọ Xích tộc có hạn, vì không để Nhân tộc  diệt sạch, phải kéo dài nòi giống, vì vậy khi Xích tộc nam nữ kết hợp, lúc thê tử sinh hạ thì trượng phụ sẽ tự sát, đem vòng tai bảo vệ để lại cho chính con của mình. Nữ tử không tự sát là bởi vì các nàng còn có thể kết hợp với các nam tử khác để lưu lại giống nòi. Vòng tai số lượng có hạn, Xích tộc dựa vào sự hy sinh tàn khốc mà cố gắng giãy dụa duy trì số lượng vốn có của mình.
Nhân tộc hãm hại Xích tộc liên tục, hơn nữa bởi vì Xích tộc chống cự càng ngày càng kiên cường. Nên khi Nhân tộc thành lập đế quốc thống nhất đại lục xong, liền đưa Xích tộc trở thành chủng tộc có địa vị thấp nhất, gọi là “Tiện Nô”, tước đoạt hết quyền lực của bọn họ, để cho cuộc sống của bọn họ còn bi thảm hơn cả nô lệ, bất cứ Nhân tộc nào cũng có thể tuỳ ý lăng ngược cùng hành hạ tiện nô. Có một số Xích tộc không chịu được liền lựa chọn tự sát để trốn tránh, những vòng tai của bọn họ liền bị các pháp sư Nhân tộc cất dấu phòng ngừa bị Xích tộc cướp lấy để dùng nó kéo dài chủng tộc.
Ba trăm năm lại trôi qua, số lượng Xích tộc đã giảm còn khoảng ba nghìn người, hoàng đế đế quốc vẫn ngại Xích tộc diệt tuyệt không được nhanh, nên ra lệnh pháp sư nghiên cứu ra một chú thuật vô cùng tàn nhẫn. Bắt buộc các nam hài Xích tộc khi mười bốn tuổi phải tiếp nhận phong ấn của pháp sư, phương thức phong ấn chỉ là dùng kim hoàn đã được niệm chú thuật trói tại âm hành của nam hài, làm cho nam hài khi trưởng thành cũng không thể cương âm hành được, vì vậy sẽ đánh mất năng lực sinh dục và không thể lưu lại nòi giống. Miếng kim hoàn này chỉ có pháp sư nhân tộc đã phong ấn mới có thể gỡ xuống. Từ nay về sau chỉ còn tiện nộ với dung mạo xuất chúng, nhu thuận ngoan ngoãn làm công cụ tiết dục của Nhân tộc, đến khi được chủ nhân đặc biệt cho phép mới có thể tìm một người khác phái cùng tộc cũng được cho phép để kết hợp, lúc đó nam tử Xích tộc mới có tư cách giải bỏ phong ấn để lưu lại giống nòi.
Xoá bỏ được sự uy hiếp của Xích tộc, hoàng đế đế quốc vì muốn củng cố hoàng quyền thống trị thêm một bước nên đã Thần hoá địa vị của hoàng tộc, trừ những thi hành nghiêm khắc cấp bậc chế độ ra, thờ cúng Thần tộc đã sớm không còn xuất hiện ở đại lục này nữa, không những thế lại còn sửa đổi lịch sử, nguỵ tạo rằng hoàng thất từng vì toàn bộ loài người mà đã có những cống hiến vô cùng to lớn không thể xoá nhoà được, tiến hành ngu dân giáo dục, nô hoá dân chúng. Tiện nộ và nô lệ không cho phép được đọc sách biết chữ, con cái của bọn họ vĩnh viễn cũng là tiện nộ cùng nô lệ. Giai cấp binh dân phải mất nhiều tiền mới có thể được giáo dục chính thức, thông qua cuộc thi, có thể trở thành tham quân, một chức vụ thấp hơn quan lại và quan quân, bọn họ sẽ có một số quyền lực nhất định và một cuộc sống tương đối yên ổn ấm no. Quan lại cao cấp, tế ti cùng pháp sư thì chỉ có quý tộc mới có thể làm, trong quý tộc thì hoàng tộc là giai cấp cao nhất, ở trên cao quan sát chúng sinh, có thể thao túng sinh tử của các chủng tộc thấp hơn.
Bây giờ là năm 349 theo lịch đế quốc, lịch sử xa xưa của đại lục Vân Trạch đã bị quên lãng, Nhân tộc là người thống trị ngang nhiên tuyên bố chính mình là hậu duệ của Thần tộc, mà tiện nô vốn là hậu duệ của Ma tộc thấp kém, vĩnh viễn bị đặt ở tầng lớp dưới cùng của xã hội, chịu Nhân tộc khinh bỉ cùng lăng ngược.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.