La Khang An sửng sốt một hồi, trong lúc hai người nói chuyện, lúc này nhìn thấy Gia Cát Man đến gần, quay sang nói:
"Ngươi vào làm trước đi, chúng ta có chút chuyện cần bàn."
"Được, vậy ta đi trước."
Gia Cát Man phất phất tay với hai người, lắc cái mông vui sướng rời đi, có thấy thấy tâm trạng rất tốt.
Lâm Uyên đã nhìn ra, tối hôm qua đôi nam nữ này sợ rằng đã chăn êm nệm ấm với nhau, bất quá hắn không có hứng thú với chuyện này.
La Khang An chợt hỏi:
"Chuyện gì?"
Lâm Uyên đáp:
"Ngươi còn nhớ cô nương Quan Tiểu Thành hôm qua không?"
La Khang An không hiểu, hỏi tiếp:
"Nhớ rõ chứ, không phải tối hôm qua các ngươi có hẹn với nhau sao? Thế nào?"
Lâm Uyên đáp:
"Hôm qua nàng nhận được thông báo, quản lý phòng kinh doanh điều động nàng đi mỏ quặng, mà khu mỏ quặng kia lại cách xa thành, hoàn cảnh ác liệt chẳng kém, ngược lại nàng muốn ở lại trong thành, cho nên tìm ta hỗ trợ mà năng lực của ta có hạn, La huynh có thể tìm người nói chuyện giúp hay không."
Hắn không muốn chính mình ra mặt, cũng không muốn nói chuyện này với Tần Nghi, nếu như La Khang An có thể giải quyết êm đẹp thì tốt.
La Khang An ngạc nhiên nói:
"Điều đến khu mỏ quặng, vậy là chuyện tốt mới đúng."
"Chuyện tốt á?"
Lâm Uyên ngạc nhiên, không biết tốt ở chỗ nào.
La Khang An nhìn trái ngó phải rồi nhích lại gần, nháy mắt ra hiệu thấp giọng nói:
"Ta nói này huynh đệ, tốt xấu gì ngươi cũng là học viên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nhiem-vo-song/1465397/chuong-23.html