Cảnh Hằng cảm thấy chuyện Nicky thay đổi nhất định có liên quan đến tai nạn của Thẩm Dạ Triệt, mà trong đó có một khả năng mà anh không dám tin, đó là linh hồn Thẩm Dạ Triệt đã xuất ra, hơn nữa còn nhập vào người Nicky.
Suy đoán của anh cũng không phải hoàn toàn vô căn cứ, bởi vì mấy lần anh gọi tên Thẩm Dạ Triệt Nicky đều có phản ứng rất kì quái. Còn có đêm qua, bình thường Nicky rất ngoan cũng không cắn người nhưng đột nhiên nó lại cắn người lại còn có phản ứng kịch liệt.
Trận chiến thiên nhân của Cảnh Hằng kéo dài suốt hai ngày hai đêm, kết quả là anh uống say.
[Ba ba! Ba ba đã trở lại!]
Nicky “uông” một tiếng, kéo Thẩm Dạ Triệt ra cửa.
[Ba ba ngươi uống rượu.]
Sau khi biến thành chó mũi cậu cũng nhạy hơn, Thẩm Dạ Triệt cảm thấy mùi rượu trên người Cảnh Hằng quả là quá sức chịu đựng.
Anh ngồi yên trên sofa, vươn hai tay về phía Nicky:
“Đến đây, ba ba ôm.”
[Ba ba gọi tôi kìa, mau chạy đến.]
Nicky lại nói trong đầu Thẩm Dạ Triệt.
Thẩm Dạ Triệt không tình nguyện mà chân chó nằm trên đùi Cảnh Hằng, nhắm mắt chịu đựng mùi rượu nồng nặc khó chịu. Đột nhiên nhịp hô hấp của Cảnh Hằng có chút kì quái, tiếp theo cậu cảm thấy lông trên đầu mình có chút ướt.
Cảnh Hằng khóc.
Tôi thao, Cảnh Hằng khóc.
Thẩm Dạ Triệt nhận ra cả bảy năm qua cậu đều chưa thấy anh khóc đến cả một chút yếu ớt sợ sệt cũng không có, cho dù Thẩm Dạ Triệt có đòi chia tay, anh tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nhan-xung-cau-thien-truong-dia-cuu/254015/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.