Tiểu Hắc trả lời:
- Hỗn Độn mới là nơi kiếm ăn tốt nhất của con, trong những năm này, con đã cắn nuốt rất nhiều thứ, rất nhiều năng lượng trong hỗn độn, rất nhiều các loại tài liệu, các loại linh căn Hỗn Độn, hơn một ngàn kiện pháp bảo đã hoàn toàn thành hình... Tóm lại, nếu con gặp phải cái gì mà mình hứng thú thì sẽ không bỏ qua.
- Ăn tham!
Lão Hắc ha ha cười nói:
- Tiểu Hắc tử, ngươi vẫn luôn giữ tính cách này a, một cũng không thay đổi một chút nào.
Ánh mắt ngăm đen thâm thúy của Tiểu Hắc nhìn về phía Lão Hắc, rồi lại nói tiếp, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bản thể của Lão Hắc, cũng là lần đầu tiên hắn tiến vào trong Tiên Ngục.
Lẽ ra, hắn là không thể nhận ra được Lão Hắc, bởi vì lúc trước khi hắn tách ra khỏi Tô Triệt, thì hắn còn chưa có tư duy hoàn chỉnh, chỉ có một chút tư duy trụ cột nhất, đơn giản nhất là bản năng ăn uống mà thôi.
Thế nhưng mà giờ phút này. Tiểu Hắc lại nói ra:
- Ta biết rõ, ngươi là Lão Hắc, trợ thủ của phụ thân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Hả? Ngươi là làm sao mà biết được?
Lão Hắc cảm thấy hiếu kỳ, rồi lại nói tiếp:
- Nếu ta nhớ không lầm, thì ngươi chưa nhìn thấy ta lần nào... Cho dù có gặp qua, thì lúc đó ngươi cũng chưa hiểu được chuyện gì cả.
- Ta cũng không rõ ràng lắm.
Tiểu Hắc lắc đầu, buồn bực mà trả lời lại:
- Rất nhiều chuyện liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439851/chuong-1387.html