Kể từ đó, Tô Triệt ngược lại đã thành người ở ngoài đứng xem, trong nội tâm vô cùng kinh ngạc:
- Người của Long Hoàng, và người của Ngọc Hoàng Thiên, lại không phải là cùng một phe? Thậm chí. Ngao Giang căn bản không biết tên tráng hán che mặt này... Rốt cục là đang xảy ra chuyện gì thế này?
- Ta cũng hồ đồ rồi. Lão Hắc gãi lấy cái ót, trong đầu hiện đầy nghi vấn :
- Ngọc Hoàng Thiên làm sao có thể phái người tới giúp ngươi nhỉ?
- Đúng thế!
Tô Triệt trong lòng tự nhủ:
- Cho dù có người đến giúp ta, cũng phải là người do Thánh Mẫu hoặc Tà Hoàng phái tới chứ, như thế nào lại là người của Ngọc Hoàng Thiên đây? Những tên Tiên Tôn kia, đến cùng đang cái gì đây?
Bá! Bá! Bá!
Ngao Giang đang muốn xông lại ngăn trở tráng hán che mặt, nhưng ở trên nửa đường, lại phải đối mặt với ba đạo quang mâu màu vàng lăng không ngưng hiện ra, ngay lập tức đã bị chặn đường lại.
- Cái tên tàng hình đã từng đánh lén ta!
Trong nội tâm của Tô Triệt hô to:
- Hắn cũng tới.
- Các ngươi đến cùng là người nào?
Ngao Giang lần nữa gầm rú, nhưng là, trả lời hắn chỉ là những tiếng bá bá bá. Lại là ba đạo quang mâu màu vàng khác.
Xoẹt!
Trong đó một đạo quang mâu vậy mà xuyên thấu kết giới phòng ngự, trực tiếp đánh vào bộ ngực của hắn, Ngao Giang rên lên một tiếng, lúc này hắn đã bị thương.
Rất rõ ràng, Ngọc Hoàng Thiên phái tới người tàng hình và tráng hán che mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439793/chuong-1329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.