Tiên Ngục tầng thứ tám, chính thức mở ra!
Rầm rầm rầm . . .
Không gian chấn động rất nhỏ mơ hồ xuất hiện. Một tầng không gian vũ trụ lại lần nữa bắt đầu mở rộng.
Ở ngoài Tiên Ngục, Tô Triệt phi thường bình tĩnh, còn đang cùng Long Đế lục soát chung quanh tìm kiếm tung tích của Lăng Huyên, vẻn vẹn chỉ nhìn từ bên ngoài, sẽ không thể nhìn thấy bất kỳ biến hóa nào của Tô Triệt. Cứ như vậy, một tầng không gian của Tiên Ngục được mở rộng, kéo dài suốt mười ngày mới kết thúc, Tô Triệt cùng Lão Hắc theo đó có thể xác định, một tầng không gian vũ trụ này đã mở rộng hơn hai ngàn lần, tinh cầu thích hợp cho sinh linh sinh tồn đã là đếm không hết. Nói ít cũng có tới năm mươi tỷ viên.
Lúc mở tầng thứ bảy của Tiên Ngục ra, mới chỉ có hai nghìn vạn viên tinh cầu, lần này thế nhưng biến thành năm mươi tỷ.
Năm mươi tỷ viên tinh cầu, toàn bộ đều thuộc về Tô Triệt, đây là khái niệm bực nào a?
Tiếp theo, lúc mở tầng thứ chín của Tiên Ngục ra, đoán chừng cũng là có thể mở rộng thành đại vũ trụ thế giới chân chính a?
Tô Triệt cũng là chẳng quan tâm cảm khái những thứ này. Thao túng cỗ phân thân bên trong Tiên Ngục của mình tiến vào tầng thứ tám cùng Lão Hắc Không gian tầng thứ tám, diện tích cũng không lớn, chỉ là một không gian phong bế có một đường kính không tới trăm dặm, trống rỗng, gì cũng không có.
Phân thân của Tô Triệt đang đứng ở vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439780/chuong-1316.html