- Khấu kiến chủ nhân!
Âm Dương Song Sát phu thê này thực sự chạy tới trước mặt Tô Triệt đại lễ tham bái.
Tô Triệt ngược lại cũng không cảm thấy ngoài ý muốn hoặc kỳ quái gì cả. Những tử tù này vì mạng sống, vì có được tự do mới, đã sớm không quan tâm cái gì tôn nghiêm và thể diện rồi.
- Tuy nói chậm một chút, nhưng các ngươi nói chung cũng là thông suốt.
Tô Triệt nhàn nhạt nói rằng:
- Nếu đã chủ động nhận ta làm chủ, khẳng định sẽ cùng những người khác đãi ngộ như nhau. Các ngươi cũng đi bắt Kim Tiên sơ kỳ đi sao, trong vòng trăm năm ta sẽ không rời khỏi, nơi này cũng không cần các ngươi thủ hộ.
- Dạ, chủ nhân.
Dương Sát ha hả mà cười, không nghĩ tới Tô Triệt đáp ứng thống khoái như vậy, một chút cũng không có ý tứ khó dễ hai người bọn họ.
Âm Sát lại là ôn nhu nói rằng:
- Chủ nhân xin yên tâm, nếu hai người chúng ta đã nhận ngươi làm chủ, từ nay về sau, người phân phó chúng ta sẽ toàn lực ứng phó, tuyệt không hai lòng.
- Nói những lời này cũng vô dụng.
Tô Triệt cũng không giấu diếm, trực tiếp nói:
- Ta sẽ không tin tưởng bất cứ lời hứa hẹn suông của kẻ nào, đợi ngày rời khỏi, mới là thời gian chân chính khảo nghiệm các ngươi. Đi thôi!
- Dạ.
Âm Dương Song Sát thành thành thật thật lui ra, trong quá trình này cũng không dám ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Tô Triệt, thật sự là bởi vì, một hồi vừa rồi thủ đoạn lôi đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439707/chuong-1243.html