Một người sáng tạo vũ trụ thế giới, chúa tể giả chí cao vô thượng, tâm ý của hắn chính là thiên ý, hắn chế định ra quy tắc đó chính là Thiên Đạo, như vậy, còn có thể có loại hàng rào cảnh giới nào ngăn cản được cước bộ đi tới của hắn?
Không phải không có, mà là không xứng!
Cái gọi là hàng rào cảnh giới, căn bản không có tư cách trở thành trở ngại của hắn.
Một ngày vào hơn bốn mươi năm sau.
- Sư tỷ, ngươi thực đang bế quan.
Tiểu Tô Triệt bộ dáng mười lăm tuổi, đối với Linh Lung nói rằng:
- Tấn cấp Hóa Thần Kỳ có cái gì không tốt, vì sao phải kéo dài hết lần này tới lần khác?
- Hóa Thần Kỳ, cùng hiện tại có khác biệt sao?
Linh Lung chậm rãi trả lời.
Có hắn ở đây, cũng đã đủ rồi, cái dạng tu vi gì cũng không quan trọng nữa.
- Chưa thấy qua Tu Tiên Giả không cầu tiến như ngươi vậy, thật là...!
Tô Triệt vỗ ót biểu thị kính phục:
- Trên đời này, ngươi là độc nhất.
- Nguyên nhân chính là như vậy, ta mới có thể lo lắng cho mình có khả năng không qua được cánh cửa Hóa Thần này.
Linh Lung thấp giọng trả lời.
- Chính là Hóa Thần thì tính là gì, sao có thể không thông qua được, ngươi cũng quá coi thường ta rồi!
Tô Triệt mặc đạo phục ngoại môn đệ tử, vẻ mặt non nớt, chỉ nhìn bề ngoài mà nói, một phen khẩu khí mạnh miệng này nói ra, độ tin cậy xác thực không quá cao.
Linh Lung từ trên xuống dưới quan sát hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439704/chuong-1240.html