Thiệu Chung lại từ đàng xa thu lấy một cái ghế, đưa tới sau lưng Tô Triệt, chờ hắn ngồi xuống, lúc này mới trầm giọng nói:
- Hạo Nguyên thiên thị, không nói đạo lý, lại càng không luận thực lực, chúng ta muốn giảng, chỉ là quy củ nơi này!
- Quy củ chính là như vậy sao?
Tô Triệt cười cười, ánh mắt quét một vòng trên mặt những Huyền Tiên kia.
Hơn trăm người khi dễ một người, chẳng những là dùng nhiều hiếp ít, còn là lấy mạnh hiếp yếu, quy củ như vậy, rõ ràng là chó má...
Thiệu Chung hừ một tiếng, những Huyền Tiên kia đành phải thu liễm khí thế của mình, lúc này trong phòng hội nghị mới khôi phục bình thường.
Dù sao, đây là tới họp, không phải mưu sát, nếu có người chết ở Vị Quan Quản, hắn cũng khó có thể bàn giao. Huống chi, bây giờ còn không có làm cho tinh tường, Tô Triệt cùng Cổ bà bà rốt cuộc là loại quan hệ nào, thật đúng là không ai có gan giết chết hắn.
Qua một hồi, Cổ bà bà trở về đòi người, ai dám gánh chịu cái tội này?
Đúng là xuất phát từ nguyên nhân này, Tô Triệt mới có thể độc thân phạm hiểm, tự mình chạy tới hội họp. Cận vệ Trác Phong đại thúc, chỉ có thể đợi ở bên ngoài phònghội nghị.
Đợi chờ chốc lát, Thiệu Chung nhìn mọi người chung quanh, hỏi:
- Mọi người phát biểu ý kiến của mình, ai nói trước tiên?
Lão bản một cửa hàng nào đó mở miệng trước, nhìn Tô Triệt nói:
- Thiên Huyền lão bản, cửa hàng của ngươi, hơn một ngàn kiện pháp bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439606/chuong-1142.html