Thẳng đến cuối cùng, lúc này Tô Triệt mới đưa ra yêu cầu trọng yếu nhất:
- Đi thu thập tất cả bảo vật của các tiên nhân trong Tiên Ma chiến trường lại đây cho ta!
- Tất cả bảo vật?
Lam Linh truy vấn một lần.
- Đúng vậy.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Những vật kia, Khởi Nguyên Ma tộc căn bản là không cách nào lợi dụng, chiếm cũng lãng phí.
- Ta cũng không phải đau lòng những vật kia, cho tới bây giờ đều không gì lạ chúng nó.
Lam Linh lầu bầu nói:
- Chỉ là số lượng quá lớn, chuyện này, không có vài năm thời gian, không có khả năng hoàn thành.
Đại lượng bảo vật tán lạc ở trên mỗi một tòa cự thạch phù không, phải từ trong tay mấy ngàn vạn Ma tộc tập trung lại, công việc này không thể nghi ngờ là tương đối trầm trọng, mặc dù là Ma tộc công chúa cũng không có khả năng hai ba ngày là hoàn thành được.
- Vài năm thời gian đối với ngươi mà nói không coi vào đâu, nhanh đi làm đi.
Tô Triệt nhàn nhạt nói.
- Được rồi.
Ma tộc công chúa gật đầu đáp ứng, lại cao giọng hô:
- Ngươi đã đáp ứng rồi ta, phải nói được thì làm được a!
- Chữ tín của ta, là Ma tộc các ngươi vĩnh viễn không thể bằng được.
Nói xong câu đó, ảo ảnh của Tô Triệt lập tức tiêu tán ở trong không khí.
Trước pho tượng khống chế hạch tâm Phong Ma Thiên Trận, Tô Triệt còn đang đối thoại cùng Lão Hắc...
- Chủ nhân, ngươi thật sự tính toán thả nữ ma đầu này ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439571/chuong-1107.html