Tô Triệt trực tiếp hỏi:
- Ngươi và thủ trận thiên tướng, đều sẽ rời đi sao?
Hắc giáp cự nhân bình thản trả lời:
- Hắn cũng là ta, ta cũng là hắn, chúng ta vốn là một thể, chỉ là nguyên thần phân liệt mà thôi.
- Quả nhiên là như vậy, ta đã cảm thấy các ngươi rất giống...
Tô Triệt gật gật đầu, lại hỏi:
- Tiên Ma chiến trường đã thuộc sở hữu của ta, những Khởi Nguyên Ma tộc kia nên xử lý như thế nào?
- Không biết.
Hắc giáp cự nhân buông tay nói:
- Này là chuyện của ngươi, không quan hệ với ta. Chức trách của ta chỉ là trông coi nơi đây, chờ đợi người hữu duyên của nó. Hiện tại, sứ mạng của ta đã hoàn thành, những chuyện khác, một mực không biết.
- Hỏi gì cũng không biết đúng không?
Tô Triệt nghiêng đầu nói.
- Đúng vậy.
Hắc giáp cự nhân thản nhiên gật đầu.
- Như vậy, ngươi có thể đi.
Tô Triệt cũng không tức giận, bình tĩnh nói:
- Cần ta tống ngươi đi ra ngoài không?
- Không cần.
Hắc giáp cự nhân giải thích nói:
- Được sự đồng ý của ngươi, ta liền có thể tự hành rời đi, nhưng mà, từ nay về sau, không có khả năng trở về .
- Ta đoán, ngươi nhất định không muốn trở về?
Tô Triệt cười hỏi.
- Không nghĩ tới, chỉ làm một việc, chính là bảy ngàn vạn năm. . .
Hắc giáp cự nhân nặng nề thở dài:
- Sau khi ra ngoài, đánh chết ta cũng sẽ không vào đây lần nữa.
- Ta có thể hiểu được!
Tô Triệt ha ha mà cười.
Trong mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439568/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.