Tô Triệt cho rằng, thi thể của Lâm Cứu không có gì giá trị, mấu chốt là, bên trong không gian tùy thân của hắn, nhất định cất giữ tích súc mà hắn dùng vài trăm vạn năm tích lũy. Đương nhiên, còn có một Quang Khải ngang cấp cùng hắn.
- Của cải của hai Huyền Tiên, tất cả đều thuộc về ta!
Đối với chuyện này, Tô Triệt rất là chờ mong.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc cực kỳ cẩn thận lấy thi thể Lâm Cứu từ trong Đạo khí tuyệt phẩm ra, mặc dù có lực lượng thiên đạo Tiên Ngục làm chỗ dựa, nhưng lão Hắc cũng tương đối cẩn thận.
Đây là một Huyền Tiên a, nếu hắn còn sống, thế giới Tiên Ngục thật sự không nhất định có thể trấn áp hắn.
- Đã chết rồi sao?
Trong lòng Tô Triệt hỏi.
- Chết rồi.
Trong tinh không mênh mông của tầng một Tiên Ngục, lão Hắc huyền phù ở trước mặt thi thể Lâm Cứu, thần sắc có chút ngưng trọng nói:
- Chết là khẳng định chết rồi, bất quá, cái chết của hắn hơi có chút đặc biệt.
- A?
Tô Triệt hiếu kỳ hỏi:
- Đặc biệt như thế nào?
- Ta cảm giác, lực lượng nguyên thần của người này còn không có triệt để tiêu tán, hồn phách cũng bị lực lượng nào đó phong bế ở bên trong thân thể...
Lão Hắc nâng cằm lên thầm nói:
- Loại chết kiểu này, ý nghĩa, nếu có người nguyện ý cứu hắn mà nói, còn có thể cứu sống hắn lại.
- Là như thế này...
Lông mày Tô Triệt ngưng tụ, nhanh chóng suy nghĩ.
Cứu sống hắn?
Tô Triệt chắc chắn sẽ không làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439544/chuong-1080.html