Chờ một lát, không có nghe được thanh âm của thủ trận thiên tướng, bọn người Tô Triệt mới đứng lên, đưa mắt nhìn nhau, trong nội tâm tinh tường: trận này không thể đánh tiếp.
Đối với bọn người Tô Triệt mà nói, cái này đương nhiên là cục diện không còn gì tốt hơn, bất quá, lại nhìn hai người Lâm Cứu, thần thái biểu lộ cũng đã khôi phục bình thường, nhìn không ra thất vọng hoặc ảo não nào.
Chẳng lẽ, hai người này sở tác sở vi, vẫn luôn là thăm dò?
Mọi người thu thập tâm tình, đều tự nhìn năm cánh cửa chung quanh...
Y theo thuyết pháp của thủ trận thiên tướng, phải từ trong đó tuyển ra một cánh cửa, tiến vào trong đó, mới có thể tìm được phần cơ duyên này của mình.
Trừ ba người Tô Triệt, Lâm Cứu cùng Quang Khải, vì tâm lý trạng thái phức tạp không đề cập tới, bọn người Liên Y, U Lâm đều âm thầm hưng phấn, bởi vì, phần cơ duyên thuộc về các nàng này, tựa hồ tựu ở trước mắt, chỉ cần tuyển đúng cánh cửa là được.
Bọn người Liên Y không có dã tâm lớn như vậy, cũng không nghĩ độc chiếm hết thảy, chỉ cần được đến một phần của mình là đủ.
- Đạo, pháp, khí, đan, trận... ta nên lựa chọn cái nào?
Giờ khắc này, tâm niệm của tất cả mọi người đều là như thế, Tô Triệt cũng không ngoại lệ.
- Đạo?
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ:
- Đạo của ta, đã phi thường minh xác, ý nghĩa Tiên Ngục tồn tại, là đạo của ta. Tiên Ngục chính là căn bản của ta, không cần phải truy tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439519/chuong-1055.html