Cho nên, thái độ đối với nàng, Tô Triệt một mực có chút thân mật.
- Nguyên bản, ta còn tính toán làm khó dễ bọn họ một phen...
Tô Triệt thẳng thắn nói:
- Bất quá, coi như nể mặt ngươi, không thèm so đo với bọn hắn.
Nói đến đây, mục quang vượt qua mấy ngàn dặm, trực tiếp rơi xuống trên mặt Lâm Cứu, ngữ khí cũng trở nên lạnh lùng:
- Đừng tưởng rằng, ý nghĩa tồn tại của ta, chỉ là một thanh chìa khóa mà thôi, một khi mở ra bảo tàng, có thể hạ sát thủ đối với ta. Đã chứng thực, không có ta, các ngươi căn bản vào không được, đồng dạng, ta còn có thể cam đoan, mất đi ta, các ngươi cũng đừng nghĩ trở ra! Nếu ai không tin, có thể thử một lần!
Nói như vậy, vừa là nhắc nhở, còn là đe dọa, để cho chính bọn hắn đi suy ngẫm.
Tóm lại, dụng ý của Tô Triệt chỉ là vì gia tăng tâm lý gánh nặng cho bọn hắn mà thôi, kỳ thật, không có mình, sau khi bọn họ tiến vào Tiên Ma chiến trường, còn có thể trở ra hay không, Tô Triệt đồng dạng cũng không thể xác định.
Nói xong một phen cảnh cáo này, Tô Triệt thuận theo cảm giác trước kia, tung bay đến vị trí trung tâm chín ngọn núi lửa kia, sau đó, bắt đầu chậm rãi hạ xuống.
Nói thật, phương pháp mở Tiên Ma chiến trường ra như thế nào, trong lòng Tô Triệt cũng không có xác định, chỉ có thể giống như vậy, di động từng chút từng chút, trước tìm được vị trí của mình rồi nói sau.
Dựa vào cảm giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439478/chuong-1014.html