Tính toán, Tô Triệt hẳn là một trăm năm không có gặp Thiên Âm, Thiên Âm cũng là chín mươi năm không có gặp Tô Triệt, bất quá, giữa hai người cũng không có quá nhiều cảm giác thổn thức.
Tu luyện là không có năm tháng, trăm năm bế quan cũng chỉ như một giấc mộng, tựa như một đêm không gặp mà thôi, thật đúng là không có quá nhiều cảm giác ly biệt.
- Thế nào rồi?
Tô Triệt truyền âm hỏi.
Thiên Âm biết hắn hỏi là cái gì, đồng dạng truyền âm trả lời:
- Hóa Thần sơ kỳ.
Thông qua chín mươi năm bế quan tu luyện này, nàng vượt qua Nguyên Anh hậu kỳ, tấn cấp đến Hóa Thần sơ kỳ, đương nhiên, biến hóa này đối với một đời Đại Vu kiếp trước mà nói, thật đúng là chẳng có gì lạ, rất bình thường mà thôi.
- Ngươi thế nào?
Thiên Âm tiện đà hỏi.
- Hóa Thần trung kỳ.
Tô Triệt trả lời, trong giọng nói lộ ra cảm giác tiếc nuối rõ ràng:
- Nếu là có đủ linh đan, nguyên bản hẳn là có thể tấn chức hậu kỳ...
Thiên Âm mỉm cười, ôn nhu trấn an nói:
- Con đường tu luyện, lại cũng không phải càng nhanh càng tốt, ngươi đối với tiến cảnh của chính mình, cũng có thể thấy thỏa mãn.
Tô Triệt biết, những lời này không chỉ là an ủi, cũng là một loại cảnh tỉnh, Thiên Âm có vô số nhân sinh duyệt lịch một đời trước, nàng nói, khẳng định là có đạo lý.
Về phần ba người Hằng Dịch, không cần hỏi, Tô Triệt cũng có thể đoán được, chính là vài chục năm tu vi thực lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439306/chuong-842.html