Thánh quang có lực sát thương không quá mạnh mẽ, chỉ có tác dụng xua đuổi ma vật trong phạm vi của thánh quang, dưới sự chiếu rọi của thánh quang, Ma Tu Thú đúng là có cảm giác khó chịu, giống như chịu tội, nhưng chỉ là khó chịu của xúc tu mà thôi, cũng không phải bản thể.
Khó chịu một ít, nhịn một chút cũng qua đi, dù sao linh hỏa trong tay của nhân loại kia quá lợi hại, chỉ cần ngăn cản đám người này hai canh giờ mà thôi.
Thánh quang không đến mức trí mạng, nhưng linh hỏa trong tay nhân loại kia, quả thực là tồn tại vô cùng khủng bố, giống như là khắc tinh trời sinh của mình, dù là một ngọn lửa rất nhỏ, cũng có thể biến mình thành tro tàn. Đây là loại linh hỏa nào, thật không ngờ khủng bố như thế!
Vì vậy, Ma Tu Thú không chút do dự, liền lựa chọn bảo vệ tính mạng, chính mình nuốt nhiều tu sĩ đại năng như thế, đã hiểu được cơ hội đắc đạo thành tiên, tuyệt đối không thể chết mất a!
Tê... Tê... Tê... Tê...
Hằng hà xúc tu màu đen từ dưới đất thò lên, tất cả đều dùng tư thái công kích, hướng bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử phát ra hàm ý cảnh cáo. Nhưng mà, chúng vẫn nhường cho bọn người Tuyết Ngọc Tiên Tử một lối đi, phương hướng chính là hướng chính tây.
- Ý tứ của chúng cho thấy, buộc chúng ta đi phía tây, mà ba hướng khác không thể đi qua...
Tuyết Ngọc Tiên Tử là dạng trí tuệ gì, lập tức đoán được ý tứ muốn biểu đạt của xúc tu.
- Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439288/chuong-824.html