- Được rồi, chuyện này chính ta nghĩ biện pháp, hai người các ngươi, chỉ cần tận lực phụ trợ ta là được.
Tô Triệt mỉm cười nói.
- Đừng quá tham lam, nhất định phải nắm giữ đúng mực.
Tuy rằng Ngọc Thanh gật đầu, nhưng vẫn là thiện ý nhắc nhở:
- Vốn là, các ngươi còn có thể thong dong rời khỏi, nếu như bởi vì lòng tham, làm ra cục diện không thể thu thập, đó chính là hối hận cũng không kịp.
- Ta rõ ràng.
Tuy Tô Triệt ở bề ngoài là ý cười đầy mặt, hiển lộ hết ung dung, trên thực tế, trong lòng không có một chút ngông cuồng tự đại, giấu ở trong lòng không có nói ra là:
- Ta đây không phải là lòng tham, mà là lo lắng. Linh giới tầm bảo, Vu tộc nghịch thiên, hai sự tình như vậy, tất cả đều ép ở trên người ta, hơi bất cẩn một chút, sẽ chết không nơi táng thân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Muốn sống sót, nhất định phải nắm lấy bất kỳ một cơ hội nào, liều mạng tăng cường thực lực của mình. Ngày sau kiếp nạn ập đến, mới có hi vọng mưu đến một đường sinh cơ.
Tô Triệt rất rõ ràng, tốc độ tu luyện của mình có nhanh hơn nữa, trong vòng mấy trăm năm, cũng không thể nào chống đỡ cùng những đại nhân vật trên Linh giới, Tiên Giới kia, càng không thể chống lại Vu tộc. Trước mắt mà nói, đường tắt duy nhất chính là, nô dịch Tu Tiên giả có thực lực cường đại thành thủ hạ của mình, dựa vào lực lượng của bọn hắn để bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439186/chuong-722.html