Ngược lại mà nói, nếu sinh cơ dồi dào, cho dù gặp phải thương thế nghiêm trọng, cho dù hấp hối chỉ cần cứu chữa kịp thời đều có thể khỏi hẳn.
Đối với người tu luyện mà nói, thụ thương không đáng sợ, sợ nhất chính là sinh cơ tiêu tan khó có thể bù đắp, chỉ có thể sử dụng đan dược kéo dài sự sống, như cũng khôg sống được bao lâu.
Có thể nói, sinh mệnh lực đại diện cho phúc khí, nguyên khí và tuổi thọ của một người, căn bản trên con đường tu tiên truy cầu lực sinh mệnh vô cùng vô tận, cuối cùng trở thành bất tử.
Căn bản tu luyện cầu trường sinh bất tử, không có người nào chỉ dựa vào lực lượng cường đại không ngừng chiến thắng kẻ khác, giết chết kẻ khác. Người điên như vậy thật sự rất ít rất ít.
Đương nhiên ngươi như vậy trên cơ bản cũng không sống được lâu, chung quy sẽ gặp phải cường giả lực lượng cao hơn thu thập.
Mặc kệ tiên đạo hay ma đạo, mặc dù con đường khác nhau nhưng đều truy cầu cùng một thứ, đó chính là khả năng sinh tồn.
Lực sinh mệnh quý giá như vậy, nhưng chưởng giáo chí tôn hoàn toàn không biết, lúc này đứng trước mặt người thanh niên này, liên tục tiêu hao lực sinh mệnh căn bản không để tâm.
Mặc dù sớm biết Tô Triệt sở hữu thiên phú đặc biệt là linh thảo y sư, cũng không nghĩ đến phương diện lực sinh mệnh này . . .
Giờ khắc này Tô Triệt âm thầm vui mừng:
- Hoàn toàn đui mù! Loại thần thông Trớ Chú tự sát này quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1439031/chuong-567.html