-Đây là bởi vì, dọc đường, Thái Võ lão tổ cố ý lưu lại những tiêu ký cực kỳ rõ ràng, người truy tung căn bản không cần đi đường vòng, thậm chí còn có thể căn cứ tung tích mà suy đoán ra quỹ tích phi hành của Cự Phú và Thái Võ để tìm ra phương án thích hợp nhất để chặn đường.
Lại chịu một kích của Thái Võ lão tổ, Cự Phú đem toàn lực bản thân điều chỉnh phương hướng, y theo như lộ tuyến Hoa Quang chân nhân vạch ra, hướng về phía cảnh nội Vô Cực Môn mà bay đi.
- Tô Triệt, ngươi xác định không đi Thiên Huyền Tông, mà là Vô Cực Môn?
Hoa Quang chân nhân lại hỏi một lần nữa.
- Thiên Huyền Tông quá xa, chí ít còn mười vạn dặm nữa, sợ là không kịp quay về: Hoang Thần cốc bên trong cảnh nội Vô Cực Môn không đến sáu dặm, chí ít cũng còn chút hy vọng.
Tô Triệt trầm giọng đáp.
- Tốt, ta nghe lời ngươi.
Hoa Quang chân nhân gật đầu nói.
Nếu nói về áp lực, quả thực trong lòng Hoa Quang còn không bằng Tô Triệt, bởi vì hắn đã tìm được Cự Phú rồi, mộng tưởng suốt đời đã được thực hiện, chết cũng không có hối tiếc, tâm cảnh của hắn lúc này thoáng cái đã thả lỏng.
Thời gian trôi qua từng chút một, Tô Triệt thông qua thủy kính kia lúc nào cũng chú ý phía sau xem có ai truy tung tới không, lúc này có thể nói là trong lòng hắn lo lắng không ngớt.
Lại bay ước chừng được một vạn dặm, đột nhiên Thái Võ lão tổ đột nhiên đình chỉ công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438956/chuong-492.html