Tiểu Linh Nhi nói không sai, công thần lớn nhất của của Linh Dược Sơn chính là mẫu thân nó, một con Linh Thảo Oa năm vạn năm.
Để tỏ lòng tôn trọng và cảm ân nó, Linh Dược Sơn tông môn mới xây dựng nên tòa Linh thảo thánh đường này, trừ Linh Thảo Oa, cho dù là chưởng môn nhân cũng không thể đi vào. Đây là một môn quy vạn cổ bất biến.
Lúc này, ở một gian mật thất sâu trong Linh thảo thánh đường, Tô Triệt nhìn thấy con Linh Thảo Oa năm vạn năm kia, nhìn nó chẳng khác gì Tiểu Linh Nhi, chỉ là đạo hạnh sâu hơn một chút, đúng là đạt đến thực lực Kim Đan hậu kỳ.
Trước mặt có một tiểu hình truyền tống trận, rất rõ ràng, thông qua nó có thể đem Tô Triệt truyền tống ra ngoài mấy vạn dặm, thậm chí có thể trực tiếp rời khỏi địa hạt do Linh Dược Sơn quản lý.
- Đây là một truyền tống trận một chiều, là do ta hai vạn năm trước lặng lẽ kiến tạo. Bởi vì thời kỳ đó, Linh Dược Sơn đang ở giai đoạn sinh tử tồn vong mấu chốt, đây là đường lui ta lưu lại cho mình, không ai biết sự tồn tại của tòa truyền tống trận này.
Linh Thảo Oa mẹ dịu dàng giảng giải:
- May mà, Linh Dược Sơn đã chống chọi qua được nguy cơ đó, hơn nữa trở thành siêu cấp môn phái tu chân giới. Tòa truyền tống trận này đến bây giờ vẫn chưa khởi động qua. Nhưng, nó khẳng định vẫn có thể sử dụng.
- Đa tạ tiền bối.
Tô Triệt nhẹ nhàng gật đầu, cũng biết truyền tống trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-nguc/1438935/chuong-471.html